Đó là khoảnh khắc rất thi vị mà tạo hóa đã ban tặng cho chúng ta… Hôm nay, đi trong mưa bụi xuân lất phất bay, tôi lại nhớ về những cái Tết đơn sơ mà ấm áp, thân thương đã đi qua năm tháng tuổi thơ tôi.
Cứ đến những ngày giáp Tết, lòng tôi lại xao xuyến, nhớ nhà da diết. Chắc hẳn không riêng gì tôi, mà ai xa quê cũng vậy. Nhớ cái tất bật của bố mẹ những ngày cuối năm, nhớ phiên chợ quê ngày Tết. Hơn bao giờ hết, là nhớ cảm giác gia đình sum họp, quây quần bên mâm cơm ngày Tết. Mọi thứ trên đời đều không thể đánh đổi được cảm giác đó.
Nhiều người bảo Tết ngày càng nhạt đi, nhưng sao tôi chẳng thấy như vậy. Nhiều người trẻ lựa chọn dịp Tết để đi du lịch, để xả hơi. Với tôi, tôi tìm về với quê hương, với ông bà, bố mẹ… nơi cho tôi cảm giác an toàn nhất.
Tôi sinh ra ở Thái Nguyên – một miền quê thuộc trung du Bắc Bộ. Cái nghèo, cái đói đã bỏ xa, miền quê nay đã đổi mới. Song, cái vị của Tết thì vẫn như xưa. Tết đến, nhà nào cũng chuẩn bị nồi bánh chưng to, đụng lợn, đụng bò… Con cháu ở xa đều khấp khởi mong ngóng ngày Tết để về. Nhà tôi cũng vậy, hai chị em gái hằng ngày cứ gọi điện cho nhau thì câu đầu tiên sẽ là: “Hôm nào chị về?” hay: ”Năm nay, dì trực Tết hôm nào?”… rồi cùng hẹn nhau ngày về, cứ thế Tết đến như một dấu mốc để chúng tôi được sum vầy đủ đầy.
Quê tôi, chợ Tết quê rất đông vui nhộn nhịp, con đường làng cũng nhộn nhịp hẳn lên. Trên khuôn mặt của từng người sáng bừng một niềm vui, háo hức đón xuân. Ai ai cũng tất bật, khẩn trương chuẩn bị cho cái Tết riêng của gia đình mình. Những ngày này, mọi người vội vàng sắp xếp công việc, dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị đón một năm mới với nhiều điều tốt lành và bình yên hơn… Chuẩn bị đón Tết, từ đầu đến cuối xóm, nhà nào cũng sắm sửa đào, quất để chưng đón Tết. Những cành đào hồng thắm, những trái quất vàng ươm sai trĩu cành, nào hoa hồng, hoa cúc, lay ơn đủ màu sắc góp nên không khí Tết rộn ràng. Mọi người rủ nhau đi chợ mua lá dong, mua cây giang chẻ lạt gói bánh chưng, cây nêu ngày Tết được trồng ở ngõ, các em thiếu niên cùng nhau quét dọn đường làng, ngõ xóm. Người lớn háo hức trong tất bật, trẻ con lại càng háo hức hơn. Những đứa trẻ theo mẹ đi chợ Tết, đôi má hồng hây hây ướm thử bộ quần áo mới, hay đôi giày, đôi dép mới trông dễ thương làm sao! Rồi bóng bay, tranh Tết rực rỡ... Đó cũng là một trong những lý do mà trẻ con thích ngày Tết hơn người lớn.
 |
Một gian hàng hoa tại chợ Tết quê tôi… |
Nhớ ngày bé, Tết đến là bố mẹ cho đi chợ sắm Tết. Có lần, bố đưa tiền cho 2 chị em sắm đồ diện Tết. Nếu cô em gái tôi mua bằng hết số tiền bố cho thì tôi mua chút, còn lại để dành. Tính cách 2 chị em trái ngược nhau, nhưng yêu thương thì không kể hết. Tôi nhớ ngày xưa ấy, chỉ có dịp Tết là mẹ tôi mới mua cái tương xì dầu, Tết có thịt, có bánh nhưng chị em tôi lại chỉ thích chan nước tương xì dầu với mì (một loại bún phở) xong ăn ngon lành, bảo: "Mẹ ơi, ngon thế!. Tết "ngày xưa” ấy - đêm 30 Tết, cả nhà cùng ngồi xem chương trình "Táo quân" trên ti vi, vui vẻ ôn lại những thành quả đã qua, hồi hộp chờ đón Giao thừa với những ước vọng tốt lành. Khoảnh khắc bình dị, thân thương ấy giờ khó có thể tìm lại được bởi Tết ngày nay có quá nhiều đổi thay. Xã hội hiện đại, cuộc sống tiếp cận với mạng xã hội khiến nhiều thói quen, nếp sống của con người thay đổi. Trong dịp Tết, người ta không cần đến tận nhà, gặp tận mặt mới có thể chúc Tết, mà chỉ cần một chiếc smartphone là có thể gửi lời chúc năm mới tốt lành đi khắp nơi.
 |
Chợ Tết quê tôi… |
Tết là những ngày vui vẻ nhất trong năm, ngày đoàn viên, hạnh phúc của những người con xa quê trở về. Là ngày con cháu quây quần bên ông, bà, cha, mẹ bên bữa cơm Tất niên, để mừng thọ, chúc phúc, để thờ cúng tổ tiên và nhớ về những người đã khuất... Mùa xuân dệt nên bao ý niệm đẹp đẽ vào trong lòng mỗi người sự an vui, bình yên. Không khí buổi sáng đầu năm gợi cho tất cả mọi người một cảm giác quen quen, mưa xuân lất phất, bay bay. Xuân về, trên khắp các nẻo đường muôn hoa khoe sắc, lòng lại nhớ về những cái Tết ở quê đơn sơ, thân thương mà ấm áp, đã đi qua năm tháng tuổi thơ với ký ức đong đầy dư vị ngọt ngào.
Ký ức ấy đã tạo cho tôi điểm tựa vững chãi mỗi lúc mỏi mệt mưu sinh nơi đất khách. Và với riêng tôi, ngày Tết thật giản dị, mộc mạc mà gần gũi, thân thương.
AN NGỌC