“Em vẫn còn nhớ mãi hôm tiễn anh trở lại Trường Sĩ quan Đặc công nhận nhiệm vụ, bố dặn: “Con là anh cả phải cố gắng để làm gương cho em Đăng. Ngày xưa, bố đã hứa với ông nội là sẽ cố gắng phấn đấu để được phục vụ lâu dài trong quân đội. Nhưng do sức khỏe yếu bố đã phải phục viên. Nay con thay bố ráng công tác, học tập thật tốt để thực hiện tiếp ước mơ ngày đó của bố, con nhé!”.
Tháng trước em bị ốm, đi khám ở Bệnh viện 5 (Ninh Bình), ra cả Bệnh viện Nam Định, cuối cùng phải lên tận Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội) để điều trị. Những ngày nằm viện em cứ muốn được nói chuyện với anh, nhưng lại không dám vì sợ anh biết sẽ lo lắng làm ảnh hưởng đến nhiệm vụ huấn luyện. Bây giờ thì em khỏe lắm rồi, đã đi học trở lại…
Anh ơi, anh cứ yên tâm nhé. Tuy mắt bố không còn nhìn thấy gì nữa, nhưng hằng ngày đi học về em vẫn cùng bố phụ giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, trồng rau, chăn nuôi lợn, gà. Nghe bố kể lại chuyện: Khi đang học lớp 9 biết tin đôi mắt của bố bị hỏng phải mổ trên Hà Nội, anh đã nằng nặc đòi lên đó để chăm sóc cho bố. Em rất xúc động. Hơn nữa, khi bác sĩ thông báo, bố bị “teo đáy mắt” chi phí chữa trị hết sức tốn kém, lúc ấy anh cứ đòi lấy một mắt của mình để thay cho bố. Bố ôm anh vào lòng và căn dặn: Bố muốn anh còn đôi mắt sáng để thực hiện tiếp ước mơ “lấy binh nghiệp làm lẽ sống cho đời” còn dở dang của bố. Nghe vậy, anh mới không khóc nữa… Nhưng lúc này ngồi viết thư cho anh, em lại đang khóc đây. Em cũng đang học lớp 9 như anh ngày trước. Nhưng sao, em không có được can đảm như anh. Nhưng anh cứ yên tâm, em và mẹ sẽ thay anh chăm sóc bố. Anh hãy nhìn tấm ảnh này sẽ thấy bố vẫn khỏe và cùng em đang làm vườn đấy. Mong anh sớm toại nguyện ước mơ được phục vụ lâu dài trong quân ngũ. Chúc anh và đồng đội vui, khỏe, hoàn thành mọi nhiệm vụ…
Tái bút: À, số tiền 200.000 đồng anh gửi về tháng này mẹ đã nhận được rồi. Mẹ dặn, anh đừng gửi tiền về nữa, để lại mà bỗi dưỡng sức khỏe. Em chào anh!
Em trai của anh
Phạm Hải Đăng(lớp 9A, Trường THCS Yên Phương, Ý Yên, Nam Định)”.
Đó là lá thư của em trai mà Trung sĩ Phạm Quốc Ân (tổ trưởng thuộc Đội 2, Liên đội 7, Đoàn Đặc công B29, Binh chủng Đặc công) mới nhận được. Trao đổi với Thượng úy Nguyễn Mạnh Cường, Chính trị viên Đội 2, Liên đội 7, chúng tôi được biết: Mặc dù gia đình hoàn cảnh khó khăn, nhưng Ân vẫn tình nguyện xung phong nhập ngũ. Qua thời gian huấn luyện chiến sĩ mới, Ân đạt điểm giỏi các bài kiểm tra và được cấp trên chọn gửi đào tạo tiểu đội trưởng. Sau khi học xong trở lại đơn vị công tác, Ân đã phấn đấu học tập, huấn luyện và đã trở thành đối tượng chuẩn bị kết nạp vào Đảng. Năm 2009 này, Ân cũng được anh em trong đơn vị bình chọn đề nghị cấp trên khen thưởng. Có thể nói, Trung sĩ Phạm Quốc Ân là một trong những tổ trưởng (tiểu đội trưởng) nhiệt tình, năng nổ và có phương pháp chỉ huy…
TRUNG SƠN