Bến sông vẳng tiếng ru hời

Chòng chành con nước êm trôi lục bình

Qua rồi kháng chiến điêu linh

Nhà cửa hoang hoác, giật mình cha đau

Vết thương tưởng đã ngủ sâu

Một hôm trở gió lại đau thấu cùng...

Mẹ ngồi bậu cửa ngóng trông

Thương đàn con nhỏ lạc dòng bon chen

Phố thị hào nhoáng lạ - quen

Nhớ con mẹ khóc mong quên muộn phiền

Con đi lưu lạc trăm miền

Tìm về bên mẹ. Để an yên lòng...

SONG NINH

------------

Giữa ngày mưa

Mưa lặng lẽ nói lời riêng lất phất

em muốn được run lên trong rộng ấm bàn tay trời

muốn áp mặt để ngăn anh đừng nói

leftcenterrightdel
 Minh họa: Quang Cường.
ngày mai thôi anh về phía xa vời!

Ngày mai buồn, em giấu mặt giữa lòng tay

anh về phía xa vời, anh về bên người khác

anh về với những gì không thể mất

em trách không đành, cay đắng cũng đành không…

Xin đừng nói sẽ chờ em nơi chốn ấy - vô cùng

cho em tựa vào anh trên Trái Đất

dẫu hạnh phúc có đổi bằng nước mắt

cũng cam lòng trang trải suốt trần gian

Cũng cam lòng như chẳng có đời em.

ĐINH THỊ THU VÂN

--------------

Phố trầm

Phố xưa thành quách điêu tàn

Chốn quê em lối trần gian bụi đầy

Sông dài cuộn xoáy trời mây

Dập dềnh bóng nắng chiều lay ánh tà.

Dáng em lồng lộng núi xa

Dốc nghiêng kỷ niệm đổ òa xuống thơ

Xôn xao cỏ vẫy đôi bờ

Cành hoa sim tím ép hờ trong nhau.

Phố dài đếm dấu chân mau

Sương khuya hôn nhẹ mái đầu trăng treo

Bóng nghiêng dài nỗi hút heo

Cổ thành đổ xuống sân rêu cõi người.

Mai rồi xa nhé bên đời

Một chùm ký ức xanh ngời thơ ta!

NGUYÊN TIÊU