Nỗi lo Mế như dao cứa trong lòng

mỗi khi nghe tin gió Lào và nắng mỡ gà biến vách rừng thành vệt màu tro

hay khi nước mắt giời tuôn rơi cả tháng, dông lốc quật cội cây bật gốc mấy lần

 

Mế gieo những giọt mặn cay, tạc nỗi bả bươn vào núi

Núi mềm lòng

Núi mở dạ

bung mầm, nhú búp nụ tự tin

những hạt ngô tròn mẩy

những trái mận hậu dậy thì đỏ mọng như má hồng con

 

Con nhớ  lắm

bữa cơm chiều vạc thắng cố nức mùi bùi ngậy

váy cóm xúng xính con xòe tròn

ánh lửa bập bùng đêm hội

vuông khăn thổ cẩm con

bừng sáng mặt người

và mảnh giấy thông hành của đời con đặt bên trang giáo án

đã được Mế đổi bằng những hơi thở hắt cuối mỗi bước đá cheo leo

 

Mế vẫn gùi mưa gieo lên cổng trời

Mế vẫn gùi nắng xuống trao người chợ huyện

Đáy đêm rười rượi, bóng Mế mòn trăng

Ký túc xá nơi con...mưa khuya...

Mế ơi...!

ĐỖ VĂN XUÂN

 

 

Mái tranh quê

Tựa lưng vào chiều nhìn khói bếp mẹ nhen

Vết chân chim hằn dấu thời gian thầm lặng

Mẻ cá kho hương đồng giữa mùa thất bát

Canh rau tập tàng chan nước mắt lùa cơm

Ổ rơm vàng con gà đẻ lứa trứng đầu tiên

Nghe tiếng ấp iu thiêng liêng tình mẫu tử

Dòng sông chảy xuôi

Mái chèo khua nhịp lở

Biệt phương nào cũng muốn quay về khóc dưới cội quê hương

Đường làng buồn đêm trăng tỏ, trăng lu

Tìm làm chi triền cỏ dại ven đê ngày đó?

Cỏ may níu gấu quần xưa còn đâu mà em giữ hoài niệm cũ?

Sóng thời gian đánh tất cả chìm rồi...

Bàn chân đi khắp bốn biển tám phương trời

Chỉ in đậm

Xoáy đau lồng ngực mẹ

Rồi con sẽ về nhóm lửa nấu nồi lá chanh, lá sả

Như lần đầu con tạ lỗi với mẹ quê...

Mái tranh nghèo

Đêm

Gió tạt tứ bề

Lùa nỗi nhớ của con về

Hàng dừa nghiêng tàu lá đong mình trong nắng sớm

Trong con chòng chành một phía nhớ rất riêng...

HUỲNH THÚY KIỀU

 

Tôi mơ

Tôi mơ một khúc đồng dao

Bên ngoài song cửa tiếng rao chuyển mùa

Tôi mơ một khoảng sân trưa

Tiếng gà nhảy ổ liếp dừa xôn xao

Tôi mơ một trận tắm ao

Cưỡi trâu lội mát chiều nào vàng mơ.

Để xa quê nhớ ầu ơ

Chiều bên xứ lạ tôi mơ mộng hoài

Nhớ từng củ sắn củ khoai

Bờ đê lau trắng trận dài tiếng reo

Đồng chiều trắng cánh cò gieo

Bay qua câu hát sang đò theo em

Để tôi trở giấc ngày đêm

Lòng canh cánh nhớ tình đem theo người.

LÊ THỊ KIM SƠN