Trong suốt nhiều ngày sau đó, quân ta kiên cường bám trụ, dựng chiến lũy bằng bàn ghế, gạch đá, thậm chí dùng cả toa tàu điện làm chướng ngại. Những chiến sĩ cảm tử đã dùng bom ba càng, lựu đạn, súng trường và cả vũ khí thô sơ để đối đầu với xe tăng, đại bác của địch.

Ngày 20-12, địch tăng viện, mở nhiều đợt tấn công dữ dội hòng mở toang cửa ngõ phía Nam nhưng quân dân ta vẫn ngoan cường chống trả, bẻ gãy từng đợt tấn công của địch. Tiếng súng, tiếng bom vang dội làm rung chuyển cả khu phố. Nhiều chiến sĩ ngã xuống ngay trên chiến lũy, nhưng ý chí chiến đấu không hề lay chuyển. Trong suốt nhiều ngày liền, Ô Cầu Dền trở thành “pháo đài thép”, giam chân, tiêu hao sinh lực địch, chặn chúng tiến vào nội đô.

Chiến sĩ quyết tử Trần Thành (Nguyễn Văn Thiềng) ôm bom ba càng đón đánh xe tăng Pháp năm 1946. Ảnh tư liệu 

Trận Ô Cầu Dền tuy không giữ được lâu trước hỏa lực áp đảo của kẻ thù, nhưng đã gây cho địch nhiều tổn thất, phá vỡ âm mưu “đánh nhanh, chiếm gọn” của thực dân Pháp tại Hà Nội. Quan trọng hơn, trận đánh đã góp phần kéo dài thời gian cầm cự, tạo điều kiện cho cơ quan đầu não kháng chiến và bộ đội chủ lực rút lui an toàn ra hậu phương, chuẩn bị cho cuộc chiến lâu dài. Ô Cầu Dền trở thành biểu tượng anh dũng của nhân dân Thủ đô.

Ngày nay, nhắc đến Ô Cầu Dền, người dân Thủ đô không chỉ nhớ đến một địa danh giao thông sầm uất, mà còn tự hào về một dấu ấn hào hùng. Bài học từ trận đánh ấy nhắc nhở thế hệ hôm nay biết trân trọng độc lập, sống có trách nhiệm, và tiếp tục phát huy tinh thần quyết tâm bảo vệ Tổ quốc trong bối cảnh mới. Trận Ô Cầu Dền là một dấu son chói lọi trong bản anh hùng ca 60 ngày đêm kháng chiến của Hà Nội. Dù đã lùi xa gần tám thập kỷ, tinh thần chiến đấu bất khuất, ý chí quyết tử vì độc lập, tự do vẫn còn nguyên giá trị, tiếp tục soi sáng con đường xây dựng và bảo vệ đất nước hôm nay.

ANH TUẤN

* Mời bạn đọc vào chuyên mục Quốc phòng an ninh xem các tin, bài liên quan.