QĐND - Lâu nay chuyện y đức của nhân viên y tế được nói đến nhiều làm tôi cũng ái ngại khi đau ốm đến mức phải vào bệnh viện với tấm thẻ bảo hiểm y tế. Nhưng, như người xưa dạy "chạy trời không khỏi nắng", giữa tháng 9-2014 vừa qua, sau bữa cơm chiều tôi thấy trong người không khỏe, vùng ngực trái đau âm ỷ, khó chịu. Tôi tự kiểm tra thấy nhịp tim rối loạn lúc nhanh, lúc chậm, thậm chí có lúc ngừng. Dù không muốn nhưng tình thế nguy hiểm này không thể không nhập viện.
Khi vợ con đưa tôi đến Bệnh viện Quân y 4 cũng là lúc truyền hình tường thuật trận đấu bóng đá trong khuôn khổ giải U.19 trên sân Mỹ Đình, Hà Nội, vào hồi sôi động. Rất nhiều người quan tâm, cổ vũ. Mặc dù vậy, tôi đã được các y, bác sĩ Khoa Khám bệnh cấp cứu thăm khám ngay mà không phải chờ đợi phút nào. Và cũng ngay sau khi có kết quả, phòng khám đã cử một nhân viên dẫn tôi tới Khoa A1 (Khoa cán bộ cao cấp và quốc tế).
Dù bị đau nhưng tôi vẫn quan sát và thấy các thành viên của ca trực tối hôm đó đã làm việc hết sức khẩn trương, thái độ vẫn rất vui vẻ, đồng cảm với sự lo lắng của người nhà bệnh nhân. Bác sĩ Nguyễn Nhật Tâm đã rất nhẹ nhàng, hỏi cặn kẽ tình hình sức khỏe, các biểu hiện bất thường như đau ở đâu, triệu chứng thế nào sau đó thăm khám cẩn thận. Trong khi đó, những người khác chuẩn bị thuốc men cho tôi theo y lệnh của bác sĩ Tâm. Tôi còn được tự chọn phòng nằm điều trị.
 |
Đại tá, Bác sĩ CKII Bùi Quang Vinh, Chủ nhiệm Khoa A1-Bệnh viện Quân y 4 thường xuyên trực tiếp thăm khám bệnh nhân nặng.
|
Tại phòng điều trị thấy còn thiếu một vài thứ như màn, gối... điều dưỡng viên Sơn vui vẻ đi lấy ngay cho tôi. Khi kim đồng hồ đã chỉ vào con số 12 giờ, bác sĩ Tâm còn đến thăm khám và không quên dặn tôi nếu có gì bất thường cứ gọi. Thời gian được điều trị tại Khoa A1 không nhiều nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận được sự tận tụy, chân tình, trách nhiệm của đội ngũ y bác sĩ ở đây đối với bệnh nhân mà trong đó hầu hết là đồng đội của mình. Từ Bác sĩ, Chủ nhiệm khoa Bùi Quang Vinh, bác sĩ trẻ Nguyễn Nhật Tâm, đến Y tá trưởng Nguyễn Văn Phước, điều dưỡng viên Sơn, Thuần, Lam, Tú… Điều đó đã buộc tôi gạt bỏ mặc cảm và tư duy "vơ đũa cả nắm" lâu nay để tin rằng một vài "con sâu" ở đâu đó không thể "làm rầu nồi canh" bởi còn đó nhiều cá nhân và tập thể đầy trách nhiệm mà Khoa A1, Bệnh viện Quân y 4 là một ví dụ.
Không chỉ riêng tôi mà những bệnh nhân khác như đều có chung nhận xét: "Tinh thần phục vụ của tập thể y, bác sĩ, điều dưỡng viên ở đây luôn tận tình chu đáo, cởi mở, hòa đồng tạo nên sự nồng ấm tình đồng đội dù rằng khác nhau về thế hệ, "liều thuốc" này hiệu quả đáng kể. Những bệnh nhân khác như: Cụ Nguyễn Viết Cường, 71 tuổi, trú tại khối 4, phường Lê Lợi, thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An; cụ Thái Minh Hoạt, 79 tuổi, trú ở xã Bùi Xá, huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh; anh Nguyễn Khánh Tính, xóm 1, xã Hưng Khánh, huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An… từng phải điều trị ở nhiều bệnh viện tuyến địa phương cũng như Trung ương và nhiều lần điều trị ở Khoa A1 của Bệnh viện Quân y 4 cũng đều có những nhận xét tương tự.
Qua tìm hiểu, tôi được biết bệnh nhân mà Khoa A1 tiếp nhận hầu hết là cán bộ cao cấp đã nghỉ hưu, nay tuổi cao, bệnh nặng thường khó tính. Ngoài ra, Khoa A1 còn điều trị một số bệnh nhân "dân sự" là cán bộ các ngành, các cấp địa phương. Với những trường hợp này không phải ai cũng thông cảm cho khoa về quyền hạn của mình, nên dễ có những hiểu lầm. Tuy nhiên, với tinh thần "lương y như từ mẫu" nhiều năm qua, Khoa A1 đã "hóa giải" tốt những vướng mắc đó để luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.
Bài và ảnh: SỸ LẬP