Là hội viên Hội Điện ảnh Việt Nam, nhà văn Chu Lai cho rằng, những giọt nước mắt của các nghệ sĩ, đạo diễn là những giọt nước mắt chân thành, biểu hiện một nỗi buồn trước việc những thước phim, hiện vật quý giá không được trân trọng, giữ gìn.
Theo nhà văn Chu Lai, dòng chảy của lịch sử điện ảnh Việt Nam muốn phát triển thì cổ phần hóa đương nhiên là “cứu cánh” nhưng nếu sử dụng sai thì sẽ ngược lại. Trụ sở của Hãng phim Truyện Việt Nam ở số 4 Thụy Khuê đã chứng kiến thăng trầm của lịch sử dân tộc và là giá trị tinh thần của một nền văn hóa. Những bộ phim hình thành từ ngôi nhà này đã ngấm vào mạch máu của mỗi khán giả, mỗi nghệ sĩ và trở thành kỷ niệm của nhiều người dân Việt Nam. Nếu ai đó tuyên bố rằng, nghệ sĩ, đạo diễn không làm gì thì không có lương là không hiểu gì về nghệ thuật bởi có những đạo diễn, biên kịch, lao động nghệ thuật suốt cuộc đời mới lóe lên một ý tưởng cho một tác phẩm thì ý tưởng đó là vô giá. Đây là sự lao động âm thầm không phải là sự lao động “sủi bọt” trên sông nước, lao động nội tâm và lao động cơ học không đánh đồng được. Ngôi nhà số 4 Thụy Khuê chứa đựng những con người, những nhân vật mà lịch sử sẽ mãi mãi khắc ghi.
Các nghệ sĩ nêu ý kiến về việc Cổ phần hóa Hãng phim Truyện Việt Nam.
“Tôi không so sánh giữa một nhà làm kinh tế và người làm văn hóa nhưng vị trí phải đặt đúng chỗ. Nếu đặt giá trị vật chất lên trên giá trị tinh thần thì bi kịch lớn sẽ xảy ra. Làm kinh tế phải hiểu về nghệ thuật và quản lý nghệ thuật, không thể biến một địa chỉ văn hóa thành “chợ trời”", nhà văn Chu Lai nhấn mạnh.
NSND Trà Giang, người từng ghi dấu ấn sâu đậm với khán giả trong nhiều bộ phim được hình thành từ Hãng phim Truyện Việt Nam chia sẻ: Điều tồn tại ý nghĩa trong lòng khán giả là hơn 400 bộ phim được thực hiện tại ngôi nhà số 4 Thụy Khuê. Những tác phẩm điện ảnh này là xương máu, tình cảm của nhiều thế hệ nghệ sĩ. Muốn phát triển phải tạo ra một cơ sở hoạt động điện ảnh mới chứ không thể xóa bỏ tất cả.
NSND Đoàn Dũng bộc bạch, nền điện ảnh Việt Nam có được như ngày hôm nay đều xuất phát từ ngôi nhà số 4 Thụy Khuê. Tại đây, nhiều thước phim đã ghi vào lịch sử điện ảnh nước nhà. Hàng trăm nghệ sĩ đã đổ máu để làm nên những thước phim có giá trị. Nhiều NSƯT, NSND và biết bao người tâm huyết, chìm đắm, lao tâm khổ tứ cho nền nghệ thuật điện ảnh của Việt Nam đều xuất phát từ ngôi nhà này. Từ nơi này, biết bao thước phim tư liệu đầu tiên của điện ảnh Việt Nam có bóng dáng của những bà má đồng khởi, chiến đấu và làm nên lịch sử, biết bao thước phim “vàng” được hình thành. Đây là những tư liệu quý giá cho thế hệ sau và tồn tại vĩnh viễn nên phải được ghi nhận, lưu giữ. Đành rằng trong xã hội phát triển thì phải có cạnh tranh, có cơ chế thị trường nhưng một “địa chỉ đỏ” của điện ảnh nước nhà cần phải được giữ gìn.
“Tất cả chúng tôi lớn lên, trưởng thành, có được ngày hôm nay là từ ngôi nhà này. Vật chất rất quý nhưng không thể nào thay thế giá trị tinh thần, nếu không sẽ giết chết nền nghệ thuật đang cần phải củng cố thêm”, NSND Đoàn Dũng khẳng định.
Đạo diễn, NSND Thanh Vân cho rằng: Phủ nhận toàn bộ giá trị nghệ thuật của điện ảnh là nguy hiểm. Kinh nghiệm quốc tế và phát triển của điện ảnh Việt Nam cho thấy, mặc dù các bộ phim thương mại vẫn được các doanh nghiệp sản xuất phim sản xuất để kinh doanh, song các phim điện ảnh nghệ thuật mới là những tác phẩm định vị văn hóa điện ảnh của một dân tộc, một đất nước. Việt Nam đã có nhiều phim được khán giả trong và ngoài nước đánh giá cao và ghi danh vào lịch sử điện ảnh nước nhà như: “Chung một dòng sông” của đạo diễn Hồng Nghi; “Vĩ tuyến 17 ngày và đêm”, đạo diễn Hải Ninh; “Bao giờ cho đến tháng 10” và “Hà Nội mùa đông năm 46” của đạo diễn Đặng Nhật Minh; “Giải phóng Sài Gòn”, đạo diễn, NSƯT Long Vân...
Trước sự việc trên, Hội Điện ảnh Việt Nam đã có công văn do Chủ tịch Hội, NSND Đặng Xuân Hải ký để gửi các cơ quan chức năng trong đó nêu rõ: Thương hiệu Hãng phim Truyện Việt Nam được xác định dựa trên thành quả lao động và sáng tạo nghệ thuật trong cả quá trình hơn nửa thế kỷ xây dựng và phát triển, nhưng nhà đầu tư đã viện kết quả kinh doanh thua lỗ của Hãng trong thời gian ngắn hạn 5 năm để áp giá 0 đồng cho thương hiệu của đơn vị. Hãng phim hiện sở hữu tài sản lớn là tác quyền của hơn 400 bộ phim đã làm nên diện mạo của điện ảnh cách mạng Việt Nam cũng như kho kịch bản có giá trị nghệ thuật và các tài sản hữu hình khác gắn với lịch sử điện ảnh Việt Nam hơn 60 năm qua. Việc áp giá thương hiệu bằng 0 cho Hãng phim Truyện Việt Nam là nguy hại vì như vậy là phủ nhận toàn bộ giá trị của nền điện ảnh cách mạng nước nhà.
Trong sáng 21-9, Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Huỳnh Vĩnh Ái đã có buổi gặp gỡ báo chí về vấn đề Cổ phần hóa Hãng phim Truyện Việt Nam.
Thứ trưởng Huỳnh Vĩnh Ái cho biết: Địa chỉ số 4 Thụy Khuê được coi là mảnh đất “vàng” nên nhiều người còn suy rằng, nhà đầu tư có thể quy ra làm nhà hàng, khách sạn hay cái gì khác. Việc này theo quy định của pháp luật là không được, việc cổ phần hóa thì Hãng phim phải trình phương án sử dụng đất phù hợp với phương án cổ phần hóa. Trong phương án cổ phần hóa thì đất này là hoàn toàn đi thuê, nhưng đi thuê thì phải làm theo quy hoạch của địa phương, tức là làm phim chứ không phải làm khách sạn.
“Chúng tôi cũng rất chia sẻ với tâm tư của các nghệ sĩ, bản thân Bộ cũng luôn theo dõi sát sao công việc của Hãng phim. Bộ đã yêu cầu nhà đầu tư phải công khai, minh bạch, dân chủ trong cách quản trị của doanh nghiệp mình... Nhà đầu tư cũng đã hứa với Bộ là sẽ làm tốt, cố gắng làm sao làm tốt được các bộ phim đặt hàng của Nhà nước, cùng nhau giữ được truyền thống của Hãng phim Truyện Việt Nam”, Thứ trưởng Huỳnh Vĩnh Ái nhấn mạnh.
KHÁNH HUYỀN