QĐND - Trong những năm gần đây, không chỉ ở thành phố, thị xã, các đô thị hay khu công nghiệp, mà ngay cả những vùng quê thuần nông cũng đã xuất hiện nhiều nhà nghỉ. Xét về ý nghĩa chính đáng thì nhà nghỉ hay khách sạn là để dành cho những khách đi đường hoặc công tác xa có nhu cầu ở trọ là cần thiết.
Nắm bắt được thị hiếu đó, nhiều doanh nghiệp, cá nhân đua nhau góp vốn xây dựng nhà nghỉ. Từ nhà nghỉ “bình dân” đến khách sạn có “sao”, luôn sẵn sàng đón khách 24/24 giờ, không phân biệt thành phần, lứa tuổi, giới tính, miễn là có tiền. Giá vào nhà nghỉ bình quân từ 60 đến 80.000 đồng trong một giờ đầu, sau đó là 10 đến 20.000 đồng mỗi giờ tiếp theo. Nếu thuê phòng nghỉ cả một ngày giá bình quân từ 200 đến 300.000 đồng.
Theo quy định, vào nhà nghỉ hay khách sạn phải xuất trình chứng minh thư nhân dân hoặc các giấy tờ có cơ sở pháp lý, thì mới được nghỉ. Nhưng thực tế hiện nay vào các nhà nghỉ trong vòng một vài giờ, từ bình dân cho đến hạng sang, không cần xuất trình giấy tờ gì cũng có thể được thuê phòng. Vì thế mà người vào nghỉ ngơi với mục đích mờ ám thì nhiều. Thậm chí, có cả nhóm bạn nghiện hẹn nhau vào nhà nghỉ để hút hít cho kín đáo, những trẻ choai choai đưa nhau vào nhà nghỉ để… "giao lưu". Nhà nghỉ còn là nơi thường xảy ra đánh ghen, đâm chém nhau, phát sinh nhiều vụ án vi phạm pháp luật nghiêm trọng.
Để quản lý chặt chẽ những nhà nghỉ, các cơ quan chức năng cần phải có nhiều biện pháp, hình thức giám sát. Từ khâu xây dựng, đăng ký cho đến quá trình hoạt động thường xuyên phải có sự kiểm soát, theo dõi. Đồng thời kiên quyết xử lý nghiêm những hành động núp bóng nhà nghỉ để làm ăn phi pháp. Chính quyền, các ban ngành, đoàn thể của địa phương, nhất là khu phố, cụm dân cư tăng cường tuyên truyền vận động kinh doanh nhà nghỉ lành mạnh, kiên quyết bài trừ, đấu tranh với những sai trái, vi phạm đạo đức, nhân cách, xây dựng khu dân cư văn hóa, văn minh lịch sự.
Đào Duy Tuấn