QĐND - Năm 1967, đế quốc Mỹ đưa quân chư hầu Pắc Chung Hy vào chiến trường miền Nam. Tiểu đoàn Rồng Xanh đóng quân trên cao điểm Đồi tranh Quang Thành (Quảng Ngãi). Chúng xây dựng căn cứ kiên cố, có nhiều lớp hàng rào kẽm gai bao quanh, nhiều công sự, hầm ngầm, hệ thống hỏa lực nhiều tầng. Từ căn cứ này, hàng ngày bọn Rồng Xanh đi càn quét các làng xóm ở xung quanh, bắt người, đốt phá nhà dân. Khi bị lực lượng du kích đánh trả, chúng thẳng tay bắn giết cả phụ nữ mang thai, trẻ em còn bú mẹ.

Để trừng trị quân chư hầu gây ra tội ác man rợ đối với nhân dân Quảng Ngãi, Tiểu đoàn 90 Quân giải phóng nhận nhiệm vụ đánh vào điểm cao Đồi tranh Quang Thành. Sau thời gian nghiên cứu địch và chuẩn bị trận đánh, đêm 15-2-1967, quân ta vào chiếm lĩnh trận địa. Theo kế hoạch chiến đấu, hướng tiến công chính là từ phía tây-bắc căn cứ địch; hướng dự phòng là từ hướng đông-nam. Nhưng vào lúc 0 giờ 10 phút, do sơ suất, chiến sĩ ta làm nổ một quả mìn sáng ở hàng rào hướng tây-nam. Quân địch báo động, bật đèn dù sáng hướng tây-bắc. Lúc này, một câu hỏi đặt ra: “Ta còn giữ được bí mật trận đánh không? Có nên chuyển hướng tiến công sang hướng đông-nam không?”. Sau gần hai giờ báo động, không thấy quân giải phóng hoạt động gì, bọn Rồng Xanh cũng không bắn nữa. Cán bộ Tiểu đoàn 90 chỉ huy trận đánh nhất trí nhận định: “Trận đánh vẫn giữ được bí mật, quân địch chưa biết gì về ta” và quyết định: “Chuyển hướng tiến công sang hướng đông-nam”.

Đúng 3 giờ 30 phút, Tiểu đoàn 90 nổ súng. Địch ở điểm cao Đồi tranh Quang Thành bị bất ngờ nên chỉ đối phó bằng cách núp trong công sự bắn ra. Bộ đội ta dùng súng B40, bộc phá, lựu đạn, diệt nhiều ổ đề kháng địch, loại khỏi vòng chiến đấu hơn 500 tên.

Trần Ngọc