Tôi suýt phì cười vì cách nói ngộ nghĩnh này, nhưng đã kịp kìm lại sau khi nghe tiếp: “Con là người dân tộc Chu Ru”. À, thì ra chữ "người đồng bào" là ý nói “đồng bào dân tộc thiểu số”. Cậu nói tiếp: “Tên con là K’Thương, chú viết nhớ thêm dấu phẩy vào nhé, đọc là Ka Thương”. Tôi hỏi: “K'Thương quê ở Lâm Đồng phải không?”. K'Thương hớn hở: “Đúng rồi, sao chú biết hay quá vậy?”.

K'Thương là điều dưỡng của Bệnh viện Becamex Bình Dương, bổ sung sang Bệnh viện dã chiến Hồi sức cấp cứu này. Cậu là một trong số ít người “có thâm niên” ở đây, tham gia chống dịch ngay từ những ngày đầu, khi chưa có bệnh viện dã chiến, nên rất thành thạo công việc. Tôi mới vào, còn nhiều bỡ ngỡ nên việc gì K'Thương cũng quan tâm hướng dẫn, chỉ cho tôi từng chút một khi mặc đồ bảo hộ để vào khu điều trị bệnh nhân Covid-19 nặng. “Để con dán băng dính cho chú Dân, đồ vẫn còn hở này”, K'Thương ân cần bảo. 

K' Thương (Ảnh do nhân vật cung cấp). 

K'Thương quý tôi lắm. Tôi cũng rất quý cái tính chất phác, hiền hậu của cậu. Sáng đến khoa, vừa trông thấy nhau, K'Thương đã gọi thay lời chào: “Chú Dân!”. Cứ thế cả ngày chú cháu tôi chào nhau đến mấy chục lần.

K'Thương lãnh phần trách nhiệm nặng nề nhất của điều dưỡng là đi thu gom chất thải của bệnh nhân, làm sạch, rồi khử khuẩn các dụng cụ. Công việc này có nguy cơ lây nhiễm cao, nhất là việc xử lý các bình hút đờm. Virus SARS-CoV-2 tập trung chủ yếu ở phổi, thế mà cái bình hút đờm ấy đầy dịch và máu hút từ trong phổi bệnh nhân ra, phải nói là nguy cơ chết người. Khi ở "vùng đỏ" ra, K'Thương lại mang theo dụng cụ ra phòng tẩy trùng bên ngoài xử lý tiếp. Cả ngày, hết tiếp xúc với chất thải lại tiếp xúc với hóa chất độc hại, thế mà K'Thương cứ cần mẫn, lẳng lặng làm việc, người ướt đẫm mồ hôi.

Thỉnh thoảng K'Thương lại gói cho tôi một gói quà là các dây oxy để tôi về làm ống hút cho bệnh nhân uống nước. Đổi lại, lúc nào rảnh tôi lại giúp K'Thương trong công việc. Lúc ngồi nghỉ đợi ráo mồ hôi trước khi tắm khử trùng, K'Thương mời: “Hôm nào hết dịch, chú Dân về nhà con chơi nhé!”. Thế mà chưa hết dịch tôi đã kiệt sức, phải ra sớm. Hôm chia tay, tôi còn không gặp được K'Thương vì lệch ca làm việc. Đành hẹn, để hôm nào hết dịch, khi đi qua Bình Dương thế nào tôi cũng ghé thăm K'Thương.

Không phải chỉ mình tôi quý K'Thương, mà cả khoa ai cũng mến cậu. Nhóm bác sĩ nội trú trẻ mới vào cũng suốt ngày đi ra chạm mặt lại kêu: "K'Thương!", đi vào chạm mặt cũng gọi: “K'Thương”. Cứ suốt ngày như vậy, K'Thương lại nhìn nhóm bác sĩ trẻ, cười hồn hậu.

Các bài viết cộng tác với Chuyên mục "Covid-19 - Nhật ký đối mặt" xin gửi về địa chỉ email: kinhte@qdnd.vn và dientu@qdnd.vn.

Bác sĩ QUANG THẾ DÂN