Ông Lê Việt Trường, Phó chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội: Bảo đảm tĩnh không cho hoạt động tác chiến phòng không
QĐND - Đa số các sân bay đang khai thác của nước ta đều là sân bay lưỡng dụng, bảo đảm cho hàng không dân dụng và không quân nhân dân Việt Nam. Chắc chắn tình hình này sẽ còn kéo dài trong nhiều năm nữa, vì việc đầu tư xây dựng sân bay hàng không dân dụng riêng rất tốn kém. Hơn nữa, việc sử dụng đồng thời một sân bay cho hai mục đích sẽ nâng cao hiệu quả sử dụng cơ sở vật chất trong điều kiện nước ta còn nghèo.
Theo báo cáo của Bộ Tổng tham mưu Quân đội nhân dân Việt Nam, yêu cầu giới hạn độ cao công trình liên quan đến bề mặt giới hạn chướng ngại vật hàng không của lực lượng không quân và phòng không hoàn toàn bao phủ được yêu cầu giới hạn độ cao công trình liên quan đến bề mặt giới hạn chướng ngại vật hàng không của lĩnh vực hàng không dân dụng. Ngoài các yêu cầu chung bảo đảm an toàn cho máy bay cất, hạ cánh, hoạt động của các thiết bị dẫn đường, kiểm soát không lưu, lực lượng phòng không, không quân còn có yêu cầu bảo đảm tĩnh không cho hoạt động tác chiến phòng không bảo vệ sân bay và các mục tiêu khác.
Tại Khoản 3, Điều 9 của Luật Hàng không dân dụng hiện hành cũng quy định, Bộ Quốc phòng có trách nhiệm quản lý và bảo vệ vùng trời Việt Nam, giám sát hoạt động bay dân dụng. Nếu giám sát mà không thực hiện việc công bố và quản lý tĩnh không hay giới hạn chiều cao bề mặt của các chướng ngại vật hàng không thì tôi cho rằng, sẽ rất khó khăn trong triển khai thực hiện các phương án bảo vệ. Do đó, nếu Luật Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Hàng không dân dụng lần này giao cho Bộ Quốc phòng chủ trì trong việc xem xét chấp thuận độ cao công trình liên quan đến bề mặt giới hạn chướng ngại vật hàng không, có sự phối hợp của Bộ Giao thông vận tải là phương án hợp lý nhất. HẰNG NGA (lược ghi)
Ông Lê Trọng Sang, Ủy viên Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội: Cơ quan nào quy định chi tiết về tiêu chuẩn đủ điều kiện bay?
Tôi nhất trí với nhiều nội dung của dự thảo Luật Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Hàng không dân dụng Việt Nam được trình Quốc hội tại kỳ họp này, nhưng tôi không đồng ý với việc sửa đổi Điều 21. Tôi cho rằng, nội dung bổ sung của điều luật này chưa phù hợp với thực tiễn và không có sự kế thừa quy định pháp luật hiện hành bởi các lý do:
Một là, phương tiện bay siêu nhẹ và tàu bay không người lái có đặc thù hoạt động khác biệt so với các loại tàu bay dân dụng được quy định trong Luật Hàng không dân dụng hiện hành. Các phương tiện này hoạt động chủ yếu ngoài đường hàng không, ngoài hoạt động của tàu bay dân dụng, tầm bay thấp nên các loại ra-đa hàng không dân dụng không thể theo dõi, quản lý.
Hai là, Nghị định 36/CP năm 2008 của Chính phủ quy định, Bộ Quốc phòng thống nhất quản lý điều hành giám sát bay đối với tàu không người lái v.v... Những năm qua, thực hiện Nghị định này, Bộ Quốc phòng đã kiểm soát, giám sát chặt chẽ vùng trời, quản lý bay, kiểm soát hoạt động nhập khẩu, mua bán các phương tiện bay.
Ba là, nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ nhất là trong bối cảnh căng thẳng trên Biển Đông như hiện nay cùng với nhiệm vụ chống khủng bố và xâm hại an ninh quốc gia đòi hỏi việc quản lý bay, phương tiện bay bảo đảm tính thống nhất, đồng bộ để chuẩn bị sẵn sàng với mọi tình huống xấu có thể xảy ra.
Từ những lý do trên, tôi đề nghị thiết kế lại Điều 21 như sau: "Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải quy định tiêu chuẩn, điều kiện bay, thủ tục cấp, công nhận giấy chứng nhận đủ điều kiện bay, giấy chứng nhận loại, tiêu chuẩn thủ tục cấp giấy phép cho các cơ sở thiết kế sản xuất, sửa chữa bảo dưỡng thử nghiệm tàu bay, động cơ tàu bay, cánh quạt tàu bay và trang thiết bị tàu bay, trừ trường hợp các loại tàu bay không người lái và phương tiện bay siêu nhẹ do Bộ trưởng Bộ Quốc phòng quy định".
PHÚ QUÝ (lược ghi)