QĐND - Nếu như tiêu chí cao nhất của cái đẹp là cống hiến hết mình cho đất nước, phấn đấu hết mình vì tập thể, thì ở các nhà máy Z113, Z183, Z121..., tôi đã thấy những con người đang miệt mài ngày đêm hướng đến điều đó. Họ nỗ lực lao động, tuân thủ nghiêm kỷ luật nhưng cái đẹp, cái duyên không mất đi mà càng đượm đà hơn.

Lần đầu bước chân vào Phân xưởng dụng cụ Nhà máy Z113, sự thân thiện của các công nhân ở đây khiến tôi thấy lòng mình ấp áp. Vũ Chi Lan, công nhân bậc 4/7 ở tổ mài, mỉm cười chào tôi. Quay sang Thiếu tá QNCN Trịnh Quang Trung, Quản đốc phân xưởng, tôi khen: “Công nhân của anh nhìn ai cũng xinh xắn, duyên dáng và lịch sự”. Anh Trung tủm tỉm: “Chè Thái, gái Tuyên" mà. Chị em không những tay nghề cao mà còn có “ca-bin đẹp”. "Nghĩa là..."-tôi chưa hỏi hết câu thì anh Trung đã tiếp lời: "Công nhân có gương mặt đẹp, ứng xử văn hóa thì được anh em ở đây gọi là “ca-bin đẹp”. Tôi thích thú với cách ví von của anh Trung.

Nụ cười rạng rỡ của Vũ Chi Lan ở Phân xưởng dụng cụ, Nhà máy Z113.   

Quản đốc Trung kéo tôi ra một góc, tránh tiếng ồn của máy công nghiệp, rồi nói: “Phân xưởng dụng cụ phục vụ cho toàn nhà máy nên đầu việc nhiều. Anh chị em công nhân ở đây nhiều người hoàn cảnh gia đình vất vả nhưng đã cống hiến hết mình vì tập thể, như "ca-bin đẹp" Chi Lan bận hai con nhỏ song luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ”.

Khi chúng tôi đến thăm Nhà máy Z183, đã 18 giờ mà tại Phân xưởng A5, tiếng máy dập kim loại vẫn vang lên chan chát. Hỏi chuyện Đại tá Đỗ Văn Mạnh, Chính ủy Nhà máy, tôi được biết, Phân xưởng A5 chia 4 kíp, làm việc kín giờ trong ngày. Phân xưởng A6 làm 2-3 ca. Ở nhà máy, các phân xưởng luôn sáng đèn đến 23 giờ đêm.

Theo giới thiệu của Đại tá Đỗ Văn Mạnh, tôi gặp anh Lê Văn Hải, Tổ trưởng Tổ dập vuốt (Phân xưởng A5), “cây sáng kiến” của Nhà máy Z183 khi anh đang cùng đồng nghiệp miệt mài cho ra khuôn những sản phẩm mới xuất khẩu sang châu Âu. Thật tình cờ, hôm ấy (28-10) là sinh nhật anh Hải. Tôi nói vui với anh: “Sinh nhật không hoa cũng chẳng rượu”. Anh Hải cười hiền khô: “Hết ca, anh em trong tổ sẽ tổ chức tiệc sinh nhật nhỏ cho tôi”. Đại tá Đỗ Văn Mạnh đứng bên cho hay: “Hải nhiệt tình lắm, luôn gương mẫu trong công việc để anh em noi theo. Có việc gì khó Hải đều nhận về mình. Tổ trưởng Lê Văn Hải là niềm tự hào của nhà máy chúng tôi”.

Nếu như Z183 có “cây sáng kiến” Lê Văn Hải thì Z113 có Phó trưởng Phòng Kỹ thuật công nghiệp Mai Thanh Uyên; Nguyễn Xuân Kính, công nhân Phân xưởng dụng cụ A2. Tôi thực sự bất ngờ khi trò chuyện với công nhân Nguyễn Xuân Kính, bởi anh chỉ học hết THPT, rồi được nhà máy cho học lớp hóa nổ, hệ tại chức (thời gian 18 tháng vừa học vừa làm) nhưng khi được biết các sáng kiến của anh, tôi ngỡ của một kỹ sư. Đó là các sáng kiến: Công nghệ gia công chày tum đạn hơi 12,7mm; Chìa vặn gá nắp bạc bộ lửa đạn CX37mm; Tự động dừng động cơ khi đứt dây máy cắt dây CNC; Gá đo phân loại chiều dày đáy vỏ đạn CX37mm... Trong đó, sáng kiến nổi bật nhất là Tự động quay khi đảo chiều xung, máy xung tia lửa điện. Với sáng kiến này, anh được nhà máy thưởng 10 triệu đồng.

“Trăm hoa đua nở”, tôi đã nghĩ vậy khi trên đường đến Nhà máy Z121. Tự nhủ, ở Z113, Z183 có “cao thủ”, thì chắc chắn Z121-đơn vị hai lần được phong tặng danh hiệu Anh hùng-cũng sẽ có những “hảo thủ”. Lãnh đạo Nhà máy Z121 giới thiệu cho tôi gặp Thiếu tá Chu Việt Sơn-Trưởng phòng Kiểm tra chất lượng sản phẩm, kèm theo lời nhắn: “Đồng chí Sơn có nhiều sáng kiến lắm đấy!”. Gặp Thiếu tá Chu Việt Sơn, tôi thắc mắc: “Anh Sơn này, phải đầu tư thời gian, công sức cho nhiều sáng kiến như vậy thì thời gian đâu anh kiểm tra sản phẩm?”. Anh Sơn niềm nở: “À, tôi mới nhận nhiệm vụ Trưởng phòng Kiểm tra chất lượng sản phẩm từ cuối tháng 7-2014. Trước đó, tôi là Phó trưởng Phòng Kỹ thuật”.

Trên cương vị mới, anh Sơn không giấu được niềm tự hào khi khách hàng khen sản phẩm của đơn vị. Thiếu tá Chu Việt Sơn tâm sự: “Mừng nhất là khi giao hàng hoặc sau khi chuyển hàng, khách hàng phản hồi ý kiến, khen sản phẩm của nhà máy. Tôi nghĩ sự hài lòng của khách hàng về sản phẩm của Z121 chính là niềm vui của nhà máy”.

Đến đây, tôi chợt nhớ những lời tâm sự của công nhân bậc 4/7 Vũ Chi Lan ở Nhà máy Z113: “Em ước mỗi sản phẩm của Phân xưởng dụng cụ, của nhà máy khi đến với khách hàng đều mang lại sự hài lòng. Được như vậy, thì cũng bõ công anh chị em của nhà máy làm thêm ca, thêm giờ, phấn đấu thi đua đạt năng suất, chất lượng, hiệu quả cao nhất”.

Thiết nghĩ, nếu như tiêu chí cao nhất của cái đẹp là cống hiến hết mình cho đất nước, phấn đấu hết mình vì tập thể, thì ở các nhà máy Z113, Z183, Z121..., tôi đã thấy những con người đang miệt mài ngày đêm hướng đến điều đó. Họ nỗ lực lao động, tuân thủ nghiêm kỷ luật, tự tin với tay nghề, đua nhau phát huy sáng kiến, làm ra những sản phẩm quốc phòng chất lượng cao; những mặt hàng công nghiệp đa dạng về mẫu mã, phong phú về chủng loại phục vụ cho nhu cầu kinh tế-xã hội và quốc phòng. Từng vị trí, từng tổ, từng phân xưởng cho đến ban giám đốc đều nỗ lực phấn đấu thi đua vì thành công của tập thể, vì danh dự của bản thân, của nhà máy. Qua những cuộc trò chuyện với anh Hải, anh Kính, anh Sơn, chị Lan… tôi thêm tin tưởng ở đâu có những người lao động chăm chỉ, ứng xử văn hóa, ở đó có cái đẹp. Cái đẹp đem lại niềm vui, niềm hạnh phúc, nâng đỡ con người trong khó khăn, tiếp thêm sức mạnh để những người công nhân vượt qua thử thách. Nhờ có cái đẹp mà họ không mất lòng tin vào cuộc sống, vào chân lý, vào tương lai. Đấy là cũng là một nét văn hóa doanh nghiệp đặc trưng của các nhà máy ở Tổng cục Công nghiệp Quốc phòng.                  

Bài và ảnh: ĐÌNH HÙNG