Vẻ mặt không hào hứng, anh trả lời: “Chưa chắc đâu, người ra đường vẫn thưa thớt lắm”. Mỗi người một lời thêm vào, toàn dân sinh sống ở phố cổ, họ đo đếm được độ đông hay vắng bởi chính chuyện mưu sinh của mình và gia đình.

Thì đây, có mấy hàng quán sáng đèn; các khách sạn, nhà nghỉ vẫn đóng cửa im ỉm; mấy con phố ngang dọc vốn sầm uất, ồn ào giờ này chỉ lác đác vài quán cà phê mở cửa, vài nhóm trẻ tụm lại quanh nồi lẩu hay cửa hàng đồ ăn vặt... Phố cổ chưa sẵn sàng “mở cửa” vì sao? Vì thói quen xuống phố của người Hà Nội đã bị chững lại sau hai năm đóng cửa ở nhà để phòng, chống dịch Covid-19. Quan trọng hơn, thu nhập của người dân giảm hẳn, thậm chí không có, thì việc mua sắm, ăn nhậu, rong ruổi, giải trí ắt bớt đi. Còn gì nữa? Mấy anh hàng bia, hàng phở mở cầm chừng, dè dặt những ngày qua nay chuẩn bị tìm gọi thêm người phụ việc nhưng không thể, bởi người lao động về quê vẫn e ngại thành phố đang còn dịch lây nhiễm...

leftcenterrightdel
Phố đi bộ hồ Hoàn Kiếm. Ảnh: TTXVN

Phố đang đợi một sự khởi động lại và chính quyết định “mở cửa” cho mọi hoạt động bình thường mới của cả xã hội đã là bệ đỡ cho quyết định “mở phố”.

Chẳng có “ngay và luôn”, tức thì được, phải từng việc, từng ngày, từng bước. Và guồng máy xã hội khổng lồ đang chuyển động. Các doanh nghiệp trở lại, lao động lại tập trung. Các hoạt động giao thương đã suôn sẻ. Khách du lịch nội địa đã lục tục lên đường. Các nhóm khách quốc tế đã đến. Nhà nước đã thực hiện chính sách ưu tiên visa kèm các quy định sát thực tế trong phòng, chống dịch. Các hãng hàng không đã mở lại các đường bay quốc tế. Các trường học linh hoạt kết hợp học trực tiếp và trực tuyến. Nhịp sống chung đã tạo đủ điều kiện để cho nhịp điệu phố trở lại.

“Đi Bờ Hồ ăn kem”, “đến Bờ Hồ trượt patin”-mấy ông bạn cao tuổi kể về niềm vui sẽ đến với lũ con trẻ. Rồi vũ trường, quán bar, karaoke sẽ dần đông vui. Mấy vị có homestay còn khoe đã có khách từ châu Âu, Bắc Mỹ... kết nối hẹn sang trong những tháng tới... Các vị bảo: Trước hết cứ “5K”; đi làm, đi học đã vậy, đi chơi cũng phải vậy. Ta hay Tây đều thế.

ANH NGUYỄN