QĐND - Một năm có 4 mùa: Xuân, hạ, thu, đông, nhưng trong 365 ngày ấy còn có thêm một “mùa thứ năm” nữa, đó là mùa tình yêu! Hai người yêu nhau say đắm, hai tâm hồn đồng điệu, hai trái tim cùng chung nhịp đập đã tạo ra mùa tình yêu. 

Khởi đầu là gặp gỡ, làm quen, rồi quý mến, yêu nhau. Đó là nói chung, còn với bộ đội ta thì có lẽ, yêu cũng không phải dễ. Cái khó đầu tiên mà các chàng lính hay tâm sự là “tiếp cận mục tiêu”, bởi với bộ đội, làm việc, sinh hoạt, nghỉ ngơi, đều “giờ nào việc ấy”, quỹ thời gian dành cho tình yêu như luôn thiếu. Cái khó thứ hai là hầu hết bộ đội ta đóng quân xa nhà, cô gái nào “phải lòng” bộ đội thì thường phải chấp nhận xa cách, một mình lo toan công việc gia đình. Thư kết bạn thì nhiều, nhưng chấp nhận làm người yêu, làm vợ lính thì không phải cô gái nào cũng sẵn sàng, bởi yêu và lấy bộ đội là một thử thách không nhỏ.

Nói vậy nhưng tình yêu vẫn luôn luôn chứa ẩn những điều kỳ diệu và bất ngờ. Đã phải lòng nhau thì bất chấp gian khó, cách xa; biết khó vẫn yêu, biết xa vẫn lấy. Bộ đội ở biên giới, Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng/ Biển một bên và em một bên…hải đảo và rất nhiều người lính chúng ta vẫn có “mùa thứ năm” rất đẹp đẽ, trong sáng. Người lính biết trân trọng và giữ gìn tình yêu của mình trong mọi hoàn cảnh: Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng/ Biển một bên và em một bên…” (Thơ Trần Đăng Khoa).

Biết yêu và lấy bộ đội là phải chịu xa cách, thiệt thòi, nhưng không ít cô gái vẫn muốn kết duyên với các chàng trai mang áo lính, bởi họ cảm nhận được những phẩm chất đáng quý do được rèn luyện trong quân ngũ. Đó là sự can trường, cứng rắn, kiên định và giàu tình cảm. Lối sống nền nếp, nghiêm ngắn trong quân ngũ cũng là điều hấp dẫn một bộ phận phái đẹp. Tôi cũng là bộ đội và từng xa cách người yêu, sau này là vợ của mình. Thời chúng tôi yêu nhau, cưới nhau, phương tiện liên lạc duy nhất là những lá thư viết tay. Mỗi tháng chỉ được phát hai con tem, một con tem viết thư cho gia đình, một con tem dành cho người yêu. Thế mà lá thư nào cũng tha thiết, nồng nàn; mỗi lần nhận được thư người yêu, lòng vui như Tết.

 Bây giờ, khoa học kỹ thuật phát triển, điện thoại di động nối liền những không gian cách trở, mênh mang vời vợi, kể cả quần đảo Trường Sa cũng đã phủ sóng điện thoại. Còn có một loại “sóng” khác nữa, vô hình mà rất nét, mỏng mảnh mà đầy tràn, đó là “sóng tình yêu”. Điện thoại di động có lúc bị mất sóng, còn tần số tình yêu đích thực thì bất chấp bão giông, vùng cao, vùng lõm, vùng sâu, núi rừng, khơi xa... Trong lặng im vẫn ngân rung những cung bậc thương mến, mà cả khi xa cách, người lính và người yêu của họ dường như nghe rất vọng.

Lại nữa, khi người yêu, chồng bận việc quân chưa về được thì các cô gái sắp làm vợ, đang làm vợ lính không nề hà đường sá xa xôi, nắng gió… lên đơn vị. Tình yêu đích thực đã tạo ra những năng lượng mới cho người phụ nữ. Thời chiến hay thời bình, với người phụ nữ Việt Nam vẫn đề cao lòng chung thủy. Và tôi hằng tin vào sự tốt đẹp của con người, của cuộc sống, trong đó có những người lính và người thân của họ. Tình yêu cao cả thời nào cũng có, là minh chứng về cái đẹp đã, đang và sẽ tồn tại mãi mãi.

Mùa thứ năm-“mùa tình yêu”-mùa nâng niu của những người lính chúng ta!

NGUYỄN VĂN QUÝ