Nhưng đầu tiên tôi xin chia sẻ về sức khỏe khỏe của 2 bố con tôi từ hôm qua đến nay.
Con tôi tình trạng rất ổn, cháu bình thường, đặc biệt rất siêng tập "vẩy tay" vì cu cậu có thưởng 100 cái thì quy ra 10 phút ba cho mượn điện thoại để chơi game.
Còn tôi hôm qua vẫn tốt, nhưng đến chiều có nặng đầu, tôi vẫn tập thể dục và tắm rửa người. Tối qua, cơn đau đầu vẫn còn, người sốt lạnh, tôi gọi bác sĩ khám và đo nhiệt độ thì tôi bị sốt nhẹ (38,3 độ), bác sĩ cho tôi thuốc uống hạ sốt và giảm đau đầu. Tôi uống xong một lúc mồ hôi toát ra, tôi lấy khăn lau cả người, lại thay cái khác rồi lên giường "niệm chú" ngủ thiếp đi không biết khi nào! Sáng nay ngủ dậy thấy người ổn định bình thường.
 |
Bố con anh Mai Anh Đức trong những ngày cách ly và điều trị tại bệnh viện. |
Sau đây tôi đã vẽ sơ đồ nguồn lây nhiễm cho gia đình tôi. Từ hình vẽ tôi đưa ra các trường hợp nghi ngờ có thể lây bệnh cho tôi và con trai như sau:
Trường hợp 1: Nếu vợ và con tôi tiếp xúc với BN420 trước nhà trong khoảng thời gian có thể từ ngày 12-7 đến ngày 15-7 (vì vợ tôi không nhớ rõ), có thể nghi vấn nếu vợ tôi bị nhiễm từ BN420 rồi lây cho con tôi và tôi sau đó! Vì vậy, có thể vợ tôi nhiễm rồi tự khỏi bệnh. Nghi ngờ này của tôi cũng có cơ sở vì nếu vợ tôi nhiễm trong thời gian này đến ngày xét nghiệm đã gần 20 ngày rồi, có thể đã hết. Vì vậy trong thời gian ủ bệnh vợ tôi lây cho tôi và con tôi. Vì vợ tôi không có biểu hiện bên ngoài cũng có thể là nguyên nhân do hằng ngày vợ tôi thường xuyên tăng cường sức đề kháng từ những phương pháp tự nhiên mà tôi đã chia sẻ bài hôm trước, nên đề kháng tốt và tự khỏi bệnh. Tôi thì đang nghiêng về hướng này là nguồn lây bắt nguồn từ BN420.
Trường hợp 2: Vợ tôi không nhiễm và không lây từ BN420 mà con tôi lây từ bệnh nhân này rồi lây sang tôi. Con tôi thì như đã nói cũng không có biểu hiện gì cho đến lúc này (nguyên nhân cũng giống như tôi nói phía trên là do hằng ngày, vợ tôi thường tăng sức đề kháng cho cháu). Nếu như vậy, khả năng nhiễm bệnh của gia đình tôi xuất phát từ BN420.
Trường hợp 3: Trong quá trình tôi nằm Bệnh viện đa khoa Gia Đình từ ngày 19-7 đến ngày 23-7 thì bị lây tại đây từ các nguồn BN651 và BN629. Sau đó, khi về nhà thì lây cho con tôi.
BN651 có qua Bệnh viện Đà Nẵng rồi chuyển sang bệnh viện gia đình điều trị từ ngày 18-7 đến 31-7 trùng với thời gian tôi nằm viện tại đây. Tuy nhiên bệnh nhân này không cùng tầng với tôi và không đi đâu. Thời gian này, tôi chỉ lên căng-tin hai lần, đi gội đầu hai lần, xuống tầng 4 hai lần để nội soi cổ họng. Tuy nhiên, tôi cũng ý thức bảo vệ nên khả năng tôi bị nhiễm từ bệnh nhân này không rõ ràng và khó có khả năng nhiễm.
BN629 làm việc tại Bệnh viện đa khoa Gia Đình trong khoảng thời gian từ ngày 20-7 đến ngày 26-7, trùng thời gian với tôi nằm viện. Tuy nhiên bệnh nhân này được xác định là trường hợp F1 rồi nhiễm từ BN 509 của gia đình, các trường hợp F1 cũng như nhân viên Bệnh viện đa khoa Gia Đình đều đã xác định âm tính và Bệnh viện đa khoa Gia Đình cũng giải thích rất rõ là bệnh nhân này rất chú trọng bảo vệ mình trong quá trình làm việc và bệnh viện cũng đã chủ động có nhiều biện pháp cách ly ngay. Tôi thấy điều này là đúng vì khi tôi vào khám bệnh tại khoa cấp cứu của Bệnh viện đa khoa Gia Đình, tôi không mang khẩu trang, nhân viên y tế đã bảo người nhà tôi mua khẩu trang cho tôi đeo rồi mới tiến hành khám bệnh, mặc dù lúc đó bên ngoài xã hội là bình thường. Vì vậy khả năng tôi lây từ BN 629 không cao.
Trường hợp 4: Tôi bị nhiễm trước đó rồi lây cho gia đình, sau đó tôi có thể hết bệnh rồi gia đình lây ngược lại cho tôi. Trường hợp này tôi nêu ra có nguyên nhân là do sáng nay, bạn tôi có nói tôi là từ ngày 7-7 đến 9-7 bị ho sốt, người mệt mỏi y như triệu chứng của virus, nhưng mua thuốc tây uống thì hết. Ngày 12-7, tôi cũng tiếp xúc với bạn này, nên khả năng tôi lây từ đó và bạn này hiện nay rất khỏe mạnh, bình thường (có thể giống trường hợp vợ tôi nhiễm rồi tự hết). Do lâu quá cơ sở dữ liệu không có, không khẳng định được vì nó diễn ra trước dịch hơn 15 ngày nên trường hợp này cũng không rõ ràng.
Qua các suy luận của tôi thì tôi thấy nguyên nhân nguồn lây nhiễm xuất phát từ BN420 có thể rõ ràng nhất, nên có thể tạm thời xác định từ đây. Trong thời gian tới, nếu có nhiều nguồn dữ liệu nghi ngờ khác tôi sẽ phân tích tiếp.
Và tôi cũng gửi đến mọi người lời nhắn nhủ rằng không nên lo lắng nhiều quá. Tôi vào đây, sống cùng với các bệnh nhân Covid-19, mọi người đều vui vẻ và lạc quan lắm, đa số cũng không có biểu hiện gì. Mọi người ở nhà tự cách ly và tăng cường sức đề kháng như tôi đã chia sẽ bài trước. Nếu ra ngoài thì chủ động tự bảo vệ cơ thể mình. Mong sao Đà Nẵng cùng cả nước chống dịch thành công để cuộc sống trở lại bình thường!
Ngày 8-8 – cảm ơn những người thầm lặng
Định sáng mai viết, đi ngủ sớm nhưng không ngủ được nên ngồi dậy để viết vài dòng gởi đến mọi người, để mọi người có cái nhìn đúng hơn về những người đầu tuyến chống dịch tại Bệnh viện Dã chiến Hòa Vang.
Tối nay, tôi có nhận được tin nhắn từ anh bạn đồng nghiệp cũ: "Anh thấy có một số bình luận không hay trên mạng xã hội về thức ăn tại đây không tốt rồi tiếp tục gửi cho tôi hình ảnh cóp nhặt được trên mạng.
Tôi nhập viện lên đây ngày 5-8, con tôi thì trước tôi một ngày (4-8). Tôi cũng có hỏi con tôi thì được biết, trước khi tôi chưa lên đây, cháu có nói với tôi đồ ăn ngon lắm, con ăn hết trơn luôn. Và quả thật khi tôi nhập viện tại đây, không có bữa nào mà 2 bố con tôi không ăn hết khẩu phần của mình tại đây.
 |
Bên trong có khu vực cách ly vòng 2, là nơi trực tiếp điều trị cho các bệnh nhân Covid-19. Nguồn: baotintuc.vn |
Tôi thường chụp ảnh gửi cho bạn bè tôi mỗi khi ăn. Có bữa các bạn còn đùa với tôi: F0 có khác, ăn sang quá! Có bữa, tôi gửi cho vợ và gia đình tôi xem, họ còn bảo nhìn ngon hơn cơm nhà. Khẩu phần ăn mỗi bữa lại được thay đổi liên tục giúp cho các bệnh nhân đỡ ớn. Khi tôi ở khu cách ly cũng vậy, việc ăn uống hằng ngày được lo cũng khá chu đáo.
Ngoài ra, tại đây có bàn tiếp tế thường xuyên ở ngoài hành lang trước phòng, có đầy đủ các nhu yếu phẩm cần thiết cho bệnh nhân, như kem, bàn chải đánh răng, xà phòng tắm, giặt, giấy vệ sinh, nước uống, nước muối súc miệng, sữa hộp các loại, mì tôm, bánh mì ngọt,.....cứ cần thứ gì thì ra lấy dùng. Phòng ốc thì thoáng mát, quạt gió đầy đủ.
Nói chung, với tôi, điều kiện như vậy là quá tốt. Trong thâm tâm tôi luôn luôn thầm cảm ơn những người hậu phương thầm lặng trong cuộc chiến chống dịch của toàn thành phố. Đó là sự nỗ lực cần được ghi nhận xứng đáng và cần tiếp lửa chung tay, chung sức của toàn xã hội. Trong hoàn cảnh này mà chúng tôi thường xuyên được chăm lo cơm nước chu đáo như vậy thì không thể đòi hỏi gì thêm được nữa ạ!
Qua đây, một lần nữa tôi không biết nói gì hơn, xin cúi đầu cảm ơn chân thành đến đội ngũ y bác sĩ đã tận tình chăm sóc cho chúng tôi, đội ngũ hậu cần đã lo cho chúng tôi từng bữa ăn đầy đủ và trọn vẹn mỗi ngày. Và cảm ơn các mạnh thường quân đã hỗ trợ!
Ngày 9-8 - tin vui, tin không vui và tin đồn thất thiệt
Hôm nay, tôi muốn chia sẻ với mọi người về cảm giác của mình, tâm trạng buồn vui lẫn lộn, đôi khi cảm thấy bực mình từ những tin đồn thất thiệt.
Sức khỏe của bố con tôi hôm nay bình thường, vẫn duy trì tập luyện thể dục thường xuyên, bổ sung các thứ liên quan để tăng cường sức đề kháng như tôi đã chia sẻ hôm trước. Hôm nay phòng tôi có 2 bệnh nhân kết quả xét nghiệm lần 2 âm tính, chuyển sang khu vực cách ly khác. Tuy nhiên, phòng cũng đón vào 2 bệnh nhân mới.
Tin vui đến với tôi liên tục từ ngày hôm qua đến hôm nay, đó là: Vợ tôi, 2 con nhỏ của tôi, ba má tôi, ba mẹ vợ tôi đã có kết quả xét nghiệm âm tính, rồi thầy cô và bạn bè tôi cũng vậy, cụ thể như cô H (người tôi chở ôtô đi từ nhà đến nhà hàng dự tiệc hội khóa), các bạn H., Q., T., X. H., Ch., M., T.V, K., Ng.,...tiếp xúc gần và nhiều lần với tôi trong hội khóa. Tôi vui mừng không thể nào diễn tả được, những lo âu của tôi mấy hôm nay cũng bị cắt đi phần nào. Tuy nhiên, tôi cũng nhận tin không vui là Q, bạn cùng lớp với tôi đã có kết quả xét nghiệm dương tính với virus (BN 806 mà tôi có nhắc phía trên).
Hôm qua, như thường ngày buổi sáng tôi vào nhóm Zalo của lớp để xem tình hình thông tin mọi người thì thấy Q. viết: “Chết rồi họ chuyển ta vô phòng cách ly riêng rồi, mấy đứa đang cách ly với ta cũng chuyển sang phòng khác rồi”.
Khoảng 14 giờ 30 phút, tôi nhận được cuộc điện thoại số lạ, một giọng nam trẻ đầu bên kia nói: “Em là nhân viên bên CDC Đà Nẵng… Anh Q. bị dương tính rồi, anh cho em số điện thoại của anh Q. để em liên hệ với anh ấy, hướng dẫn cách ly và điều tra y tế. Nghe xong, người tôi hơi bối rối một chút, hít thở sâu, tôi nhắn tin cho Q., cho lớp biết tin không vui.
Tôi gọi trực tiếp cho Q., động viên trấn an tinh thần bạn, giữ bình tĩnh, chia lửa cho vợ con được yên tâm. Q, trả lời rằng rất bình tĩnh. Khoảng 17 giờ 30 phút thì xe cấp cứu chở Q. đến Bệnh viện dã chiến Hòa Vang. Q. có nhắn tin cho tôi ở phòng mấy, tôi nói Q. P.304, trên này còn 1 giường trống, bạn chủ động xin lên đây cùng phòng với anh em cho vui...
Về những tin đồn thất thiệt.
Từ hôm bữa nhà tôi bị phong tỏa khi con tôi dương tính virus cho đến hôm nay, tôi nhận được khá nhiều tin đồn thất thiệt từ gia đình và bạn bè tôi. Có thể kể vài câu chuyện như sau:
- Người ta đồn ba má tôi bị dương tính rồi, trong khi kết quả thông báo chưa có, anh tôi có gọi cho bác sĩ tại Bệnh viện quận Ngũ Hành Sơn để hỏi thì họ bảo làm gì có, nếu bị sẽ được đưa đi rồi và ngay chiều hôm đó bác sĩ thông báo lại với gia đình tôi là ba má tôi đã có kết quả xét nghiệm âm tính rồi, yên tâm.
- Bạn tôi nói: Tao mới đi xét nghiệm mà họ đồn xe cứu thương vô hốt vợ con tao đi rồi. Rồi tui mới đi cách ly F1 mà cả xóm đồn từ trên xuống dưới như bị bắt tội phạm.
Kỳ thị, đây là câu chuyện không mới, nó đã xảy ra từ đợt dịch lần một. Nhưng sự kỳ thị sẽ làm cho con người trở nên hoang mang, sợ hãi và xa cách. Nó có thể sẽ biến con người từ mạnh mẽ, lạc quan chuyển sang tồi tệ, từ chưa bệnh chuyển sang đổ bệnh, từ gần gũi trở nên xa cách. Đó mới là những trường hợp F1 của tôi, còn không biết trường hợp của tôi, con tôi, bạn tôi và những bệnh nhân không may trong đợt dịch này sẽ như thế nào? Khi chúng tôi bình an trở về nhà.
Nghĩ đến đây tôi cảm thấy lo lắng hơn, tôi đã xác định sẽ chiến đấu đến cùng đại dịch này, còn con tôi thì sao? Và những cháu nhỏ khác khi các cháu chưa biết gì mà nếu chịu sự kỳ thị của mọi người khi về hòa nhập với cộng đồng và đi học sẽ ra sao? Tôi sợ các cháu sẽ không đứng nổi trước những lời đàm tiếu, kỳ thị của xã hội... Tôi viết đến đây, chẳng biết viết gì nữa đây, chỉ mong mọi người có cái nhìn khác về chúng tôi, và nhìn toàn cục của xã hội. Mọi người nên tin tưởng vào y tế của nước nhà, vào cuộc chiến phòng, chống dịch bệnh này.
Qua đây, tôi muốn chia sẻ cùng mọi người rằng, mọi người hãy bình tĩnh và theo dõi thông tin chính thống từ cơ quan nhà nước để đề phòng cho mình và gia đình. Hãy nhìn nhận một cách tích cực, không nên nghe những tin đồn thất thiệt, như vậy sẽ ảnh hưởng đến công tác phòng, chống dịch của thành phố nói riêng và cả nước nói chung. Và hơn nữa nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến những người đang gặp nạn như tôi và người thân, bạn bè tôi.
(Còn nữa)
MAI ANH ĐỨC (Bệnh nhân số 687, phường Hòa Cường Nam, quận Hải Châu, TP Đà Nẵng)