Để chuẩn bị cho diễn tập, đồng chí đại đội trưởng giao nhiệm vụ cho Nam viết giáo án huấn luyện chuyên ngành. Sau khi nhận nhiệm vụ, Nam đắn đo: “Ở trường mình được đào tạo chuyên ngành vô tuyến, lại về đơn vị hữu tuyến. Mặc dù mình có được học về kiến thức hữu tuyến nhưng không sâu, bây giờ biết làm thế nào?”. Sẵn có sự không hài lòng về việc bố trí, phân công công tác, Nam tự nhủ: “Thôi kệ, mai giao ban cứ lấy lý do không đúng chuyên ngành cần có thời gian nghiên cứu thêm nên không thể huấn luyện được. Thoái thác cho xong, để người khác làm, cứ tặc lưỡi, đến đâu thì đến”.

Hôm sau, như nắm bắt được tâm ý của cán bộ trẻ mới ra trường, trong câu chuyện trước khi vào buổi giao ban, chính trị viên đại đội hồ hởi vừa nói vừa nhìn Nam: “May quá năm nay diễn tập có cán bộ đông đủ. Thời gian trước, mỗi khi khuyết trung đội trưởng, anh em tiểu đội trưởng phải đảm nhận huấn luyện chuyên ngành cho chiến sĩ, dù họ chỉ được đào tạo có 6 tháng ở trường quân sự thôi. Có đồng chí còn chưa tốt nghiệp phổ thông cơ đấy!”. Câu nói ngoài lề của chính trị viên như xoáy đúng suy nghĩ của Nam. Nghe đến đây, mặt Nam nóng ran lên. Và dĩ nhiên trong giao ban, Nam bỏ đi ý định trình bày suy nghĩ chưa đúng của mình. Kết luận giao ban, đại đội trưởng nói: “Chỉ huy đơn vị biết có đồng chí về đây không theo đúng nguyện vọng và chuyên ngành mình được đào tạo, đó là khó khăn trong thực hiện nhiệm vụ. Nhưng chẳng lẽ chúng ta được đào tạo cơ bản, có trình độ mới thấy khó đã chùn bước...”.

Về đến phòng, bắt tay lên trán, Nam suy nghĩ mãi về câu nói đầy ẩn ý của chính trị viên. Những lời ấy như chạm vào lòng tự ái bản thân: “Mình được đào tạo trình độ đại học lại thua tiểu đội trưởng ư? Không thể như vậy được”. Nam tự nhắc nhở mình: “Tức chí thì bấm chí”, Nam quyết tâm khẳng định bản thân bằng hiệu quả công việc. Anh tự tìm tòi nghiên cứu và học hỏi đồng chí, đồng đội, những người đi trước để củng cố kiến thức, tích lũy thêm kinh nghiệm. Cùng với sự chỉ bảo, giúp đỡ ân cần của chỉ huy các cấp, không những Nam đảm nhận được nhiệm vụ của mình mà còn trở thành một cán bộ có phương pháp, tác phong công tác xuất sắc.

Thời gian trôi qua, nay Nam đã là cán bộ tiểu đoàn, được chỉ huy các cấp đánh giá cao. Chỉ một nhận xét nhẹ nhàng, đúng lúc, cùng với tấm lòng bao dung của người chỉ huy nhưng đã cổ vũ, động viên cấp dưới hoàn thành tốt nhiệm vụ. Không ai sinh ra đã hoàn thiện, con người cần có thời gian để tích lũy kiến thức, kinh nghiệm, vốn sống để trưởng thành. Điều quan trọng là người chỉ huy phải sâu sát đơn vị, biết cách giúp đỡ, động viên, cổ vũ và khích lệ tinh thần làm việc của cán bộ thuộc quyền.

PHAN XUÂN ĐỊNH