... Đêm 2-4-1954, ba khẩu đội pháo của Đại đội 755 (Tiểu đoàn 275, Trung đoàn 675, Đại đoàn 351) chúng tôi được lệnh đưa pháo lên đồi E1 để chuyển sang phòng ngự. Quân số của đại đội lúc này chỉ còn 30 người. Nhiệm vụ của sơn pháo 75mm là ngắm bắn trực tiếp diệt pháo, xe tăng và bộ binh địch phản kích. Các khẩu đội được bố trí trong công sự có nắp, kín đáo, địch không thể phát hiện được, kể cả ban ngày khi ta chưa nổ súng. Từ ngày 5 đến 17-4, Khẩu đội 1 của tôi được lệnh hằng ngày thực hiện bắn thăm dò xem nơi địch bố trí hỏa lực để khi có thời cơ thì tiêu diệt. Thực sự bắn pháo thăm dò chẳng khác gì lấy gậy chọc vào tổ ong! Bởi nếu ngụy trang không khéo thì địch sẽ giội mưa đạn vào trận địa của mình. Nhưng nhờ rừng núi, chúng tôi lại đào hầm, đưa pháo vào trong nên bọn địch như bị bịt mắt. 

12 giờ ngày 23-4, địch mở đợt phản công quy mô lớn bằng bộ binh có xe tăng và pháo 105mm yểm trợ hòng chiếm lại đồi E1 và các điểm cao lân cận. Lúc đó, pháo yểm trợ của địch đã kéo ra ngoài công sự, có 4 khẩu. Khẩu đội 2 và Khẩu đội 3 vừa mở miệng hầm pháo thì xe tăng địch phát hiện bắn vào làm hai khẩu đội thương vong. Lúc này, Khẩu đội 1 của tôi chỉ còn 4 đồng chí. Chỉ huy đại đội gọi tôi lên hầm giao nhiệm vụ và thông báo cho tôi biết tổn thất của đơn vị. Tôi tự nhủ phải quyết tiêu diệt bằng được 4 khẩu pháo của địch. Sau khi bắn 6 viên đạn tiêu diệt được hai khẩu pháo và phá hủy một hầm đạn của địch thì chúng phát hiện ra hầm pháo của tôi. Đại liên của địch bắn như vãi đạn. Một đồng chí trong khẩu đội bị thương gãy tay. Tôi cử đồng chí Chài dìu đồng chí bị thương về phía sau rồi quay nòng pháo bắn trúng hai khẩu đại liên của địch. Tôi giục khẩu đội phó kiêm pháo thủ nạp đạn Lý Văn Pao chạy đi báo tin đại liên của địch đã bị tiêu diệt... Còn một mình với khẩu pháo, tôi vẫn kiên quyết đánh địch. Ngắm khẩu thứ ba của địch, tôi một mình vừa làm pháo thủ ngắm bắn, nạp đạn, vừa quan sát mục tiêu, điểm nổ để điều chỉnh và bắn liền 3 phát. Khẩu pháo thứ ba của địch bị tiêu diệt. Lúc này Pao quay lại, báo tin là Chài cũng đã bị thương. Tôi nói với Pao: “Chúng ta là hai đảng viên, phải chiến đấu đến giọt máu cuối cùng. Địch còn một khẩu nữa thôi...".

Xe tăng của địch bắn nhiều phát gần trúng lỗ châu mai. Tôi bị sức ép ngất đi, nhưng nhờ đồng đội cấp cứu nên một lúc sau thì tỉnh. Nhìn xuống thấy địch đang kéo khẩu pháo thứ tư vào hầm, tôi lệnh đồng chí Pao vào vị trí chiến đấu. Sau đó, tôi bắn một phát trúng ngay khẩu pháo thứ tư của địch. Trận này, tôi và Lý Văn Pao bắn 15 viên đạn, tiêu diệt được 4 khẩu pháo 105mm, 2 khẩu đại liên, 1 hầm đạn... Sau 36 ngày đêm chiến đấu trên đồi E1, khẩu đội tôi đã tiêu diệt 4 lô cốt, 5 khẩu pháo 105mm, 6 khẩu đại liên, 1 kho đạn và nhiều sinh lực địch... 

ANH VŨ (lược trích)