QĐND Online - Những năm gần đây trên địa bàn Tây Nguyên nói chung, Đắc Lắc nói riêng xuất hiện mốt chơi đồ gỗ. Có cầu ắt có cung, các nghề liên quan như nghề mộc, nghề tiện độc bình, nghề xịt bê u… cũng xuất hiện. Nghề đục tượng được coi là một trong những nghề được nhiều người quan tâm bởi mang lại nguồn thu nhập khá và ổn định cho người lao động.

Những người thợ đục đang miệt mài tạo hình cho những khúc gỗ

 

Tại cơ sở điêu khắc của anh Lê Văn Toán, phường Tân Hòa, TP Buôn Ma Thuột, chúng tôi ấn tượng bởi những âm thanh lanh canh, lục cục phát ra từ những nhát đục, nhát gõ, tiếng cưa, xẻ gỗ rè rè; mùi thơm của gỗ mới, mùi hăng hắc của nước sơn. Ở đây, phần đông thợ đều xuất thân từ những làng nghề điêu khắc gỗ nổi tiếng ở miền Bắc như Hải Dương, Bắc Ninh, Hà Nội, Nam Định…

Anh Toán, quê Hải Dương cho biết: “Từ 7 tuổi tôi đã biết đến nghề đục gỗ. Đắc Lắc là nơi có nhiều gỗ rất thuận lợi cho nghề, năm 2009, hai vợ chồng tôi vào đây lập nghiệp. Những người thợ làm việc tại đây đều là bà con, người quen cùng làng. Nghề đục tượng gỗ chủ yếu làm bằng tay, nên ngoài năng khiếu, người thợ phải được đào tạo bài bản qua trường lớp hoặc qua thời gian dài làm việc tại các làng nghề thì mới có khả năng tạo ra những sản phẩm tinh xảo, độc đáo, làm hài lòng khách hàng”.

Phần lớn các cơ sở đục tượng gỗ ở TP Buôn Ma Thuột đều có quy mô nhỏ lẻ, mỗi cơ sở chỉ có 3 - 5 thợ, không có biển hiệu, cơ sở sản xuất cũng đồng thời là nơi để ở, được xây cất tạm bợ, sản phẩm làm ra chủ yếu phục vụ nhu cầu của người dân thành phố. Nhưng cũng có cơ sở điêu khắc xây dựng được nhà xưởng quy mô lớn, sản phẩm làm ra đã có mặt ở nhiều tỉnh thành trong cả nước. Chị Kim Ngân (quê Nam Định) - chủ cơ sở mỹ nghệ lớn ở đường Ama Khê (TP Buôn Ma Thuột) cho biết: sản phẩm của cơ sở chị đã được bán ra nhiều tỉnh, thành trong nước, nhất là TP Hồ Chí Minh.

Anh Bình, đường Lê Thị Hồng Gấm - TP Buôn Ma Thuột cho hay: tuy cơ sở của anh không có tên gọi, nhưng nhờ những người trong giới chơi đồ gỗ truyền tai nhau giới thiệu, nên lúc nào cơ sở của anh cũng làm không hết việc.

Một bức tượng Di Lặc cao 1m, rộng 60cm bằng gỗ cẩm lai do khách đem đến, một người đục mất khoảng 50 đến 60 ngày, với giá tiền công khoảng 20 triệu đồng; bộ ba tượng Phúc- Lộc- Thọ bằng gỗ hương (cao 80cm, rộng 40cm) cũng mất với giá tiền công khoảng 16 triệu đồng… Tùy theo độ khó của hoa văn, mức quý hiếm của chất liệu gỗ, công lao động và mức độ “chịu chơi” của khách hàng mà các cơ sở đục tượng gỗ đưa ra giá của tác phẩm-anh Bình cho biết thêm.

Thợ điêu khắc được trả công tương xứng với trình độ tay nghề, nếu thợ giỏi được trả 300.000 đồng/ngày; thợ trung bình: 200.000 - 250.000 đồng/ngày; thợ phụ việc chuyên làm sạch, đánh bóng sản phẩm thì từ 150.000 - 200.000 đồng/ngày. Nghề điêu khắc gỗ đòi hỏi người thợ phải có óc sáng tạo, biết kết hợp và sử dụng nhuần nhuyễn các loại đục (mỗi người thợ có hơn trăm loại đục khác nhau). Theo anh Bình, muốn biết người thợ giỏi tay nghề hay không, chỉ cần quan sát cách anh ta mài đục, liếp đục trên gỗ là đủ.

Bài, ảnh: Bá Thăng