Bài 3: Trăn trở giữa “ốc đảo” rừng xanh

Tuy không quá xa, nhưng lại gặp cách trở về giao thông, thông tin liên lạc, trên tuyến biên giới tỉnh Tây Ninh vẫn còn những đồn biên phòng như “ốc đảo”, nhiều thiếu thốn, vất vả trong cuộc sống, sinh hoạt, công tác. Đó là những đơn vị đóng quân giữa Vườn quốc gia Lò Gò - Xa Mát và một số đồn đến nay chưa có quyết định giao đất để xây dựng doanh trại.

Hơn 10km từ cửa rừng vào đến Đồn Biên phòng 833 Tân Bình (xã Tân Bình, huyện Tân Biên), chúng tôi không hề gặp một người dân hay phương tiện giao thông nào đi trên con đường đất đỏ xuyên Vườn quốc gia. Hầu như con đường “nắng bụi, mưa lầy” này chỉ có bóng dáng của cán bộ, nhân viên của Vườn quốc gia, hạt kiểm lâm và cán bộ, chiến sĩ biên phòng.

Bộ đội Đồn Biên phòng 833 tăng gia sản xuất.

Giữa ngút ngàn cây xanh của rừng, doanh trại của Đồn Biên phòng 833 vẫn không có nhiều thay đổi so với lần chúng tôi đến cách đây 2 năm. Vẫn những dãy nhà chưa thể gọi là cấp 4, vì chỉ được quây và lợp bằng tôn, nền lát gạch. Nơi mát nhất ở đây chính là dãy nhà ăn thoáng đãng lợp bằng lá rừng, dù gió ở nơi đây là “của hiếm”, do có những hàng cây rừng cao vút bao bọc, che chắn. Có lẽ sự thay đổi lớn nhất và có ý nghĩa nhất với cán bộ, chiến sĩ của đồn là điện lưới quốc gia đã được kéo vào từ đầu năm 2010. Khi mới thành lập (tháng 8-2007), chiếc máy phát điện nhỏ chỉ sử dụng vào những lúc cần thiết như xem thời sự trên đài truyền hình, sinh hoạt, hội họp vào buổi tối...

Trung tá Trần Tự Hiện, Chính trị viên đồn đưa chúng tôi đi thăm một vòng quanh doanh trại. Dù nhà cửa còn đơn sơ, nhưng từ phòng làm việc đến nơi ngủ, nghỉ của bộ đội đều được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng, chính quy, thống nhất. Anh Hiện “khoe” với chúng tôi công trình mới mà cán bộ, chiến sĩ vừa hoàn thành từ quỹ tăng gia sản xuất. Đó là khu nhà tắm giặt trống trải với bể nước khoảng 10m3, nền xi măng, mái lá và là nơi anh em thường mắc võng nghỉ trưa tránh nóng. Nước giếng khoan, dù còn mùi bùn do lá cây mục ngấm xuống, nhưng nay đã được bơm bằng điện, thay cho phải “lắc” bằng tay trước đó.

Gọi là “ốc đảo”, bởi như lời Thiếu tá, Đồn trưởng Phan Văn Phúc thì “Anh em nào cũng có điện thoại di động, nhưng vào đến đồn là trở thành “cục gạch”. Chiếc điện thoại bàn không dây duy nhất dù được nối với cột ăng-ten cao 25m cũng chập chờn, lúc được, lúc không. Cách tốt nhất là tranh thủ thời gian rảnh, đi xe máy ra cửa rừng, tranh thủ đứng “a lô” vài cuộc rồi lại quay về”.

Gọi là “ốc đảo”, còn bởi đồn ở xa khu dân cư, xa chợ, xa tất cả những gì để bảo đảm nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Đi chợ, nơi gần nhất cũng khoảng 15km, do vậy phong trào “tăng gia quanh bếp, quanh vườn” được bộ đội đơn vị thi đua làm tốt. Rau trồng quanh nhà luôn bảo đảm đủ ăn; đàn gà, lợn, dê… phát triển tốt, nhưng không phải lúc nào cũng “đè” ra để thịt được. Thế nên, thực phẩm tươi sống, phục vụ sinh hoạt hằng ngày của bộ đội vẫn phải phụ thuộc vào chợ. Chính điều đó đã gắn bó anh Nguyễn Văn Quốc, một người dân xã Phước Vĩnh, huyện Châu Thành với cán bộ, chiến sĩ của đồn. Với 700 nghìn đồng hỗ trợ tiền xăng mỗi tháng, hằng ngày anh Quốc trở thành "tiếp phẩm tự nguyện” của đồn.

Cuộc sống còn khó khăn thiếu thốn, nhưng nơi đây luôn đầy ắp tiếng cười, ấm tình đồng đội. Bên bếp củi, Binh nhất Trần Hùng Châu, quê ở xã Long Giang, huyện Bến Cầu tươi cười nói với chúng tôi: “Ở đây vui lắm. Em có thêm nhiều đồng đội, biết thêm nhiều cái mới. Được các chú, các anh luôn quan tâm hướng dẫn, chỉ bảo, nên chúng em đều tự nhủ phải cố gắng vượt qua khó khăn vất vả, để hoàn thành tốt nhiệm vụ”. Buổi chiều, sân bóng chuyền của đơn vị luôn là nơi sôi nổi nhất. Hội trường kết hợp làm Phòng Hồ Chí Minh cũng là nơi cán bộ, chiến sĩ lui tới thường xuyên, bởi có nhiều đầu sách, báo được cấp và được thư viện tỉnh cho mượn luân chuyển.

Dù đóng quân giữa “ốc đảo”, nhưng mọi mặt hoạt động, công tác của đồn trong những năm qua vẫn luôn đạt kết quả cao. Đường đi lại còn khó khăn, rắn độc rình rập, nhưng đồn thường xuyên tổ chức tuần tra bảo vệ đường biên, cột mốc; phối hợp với các lực lượng truy quét các đối tượng vi phạm lâm luật, thực hiện tốt công tác huấn luyện, SSCĐ, nắm chắc tình hình địa bàn... Năm 2009, đồn đã vận động cán bộ, chiến sĩ đóng góp, tặng học bổng cho học sinh nghèo xã Tân Bình và thăm hỏi, tặng quà các gia đình chính sách, gia đình nghèo vào các dịp lễ, Tết.

Chỉ huy trưởng BĐBP Tây Ninh nêu những trăn trở của cán bộ, chiến sĩ biên phòng tỉnh. Theo quyết định của trên, các đồn mới tiếp tục được thành lập để đáp ứng nhiệm vụ, như Đồn Biên phòng 845, nhưng đến nay đơn vị vẫn chưa nhận được quyết định giao đất, nên chưa thể triển khai xây dựng. Cũng tình trạng chưa được giao đất, giao rừng còn có 3 đồn khác nữa. Đồn Biên phòng 833 đang đóng tạm trên đất rừng của Vườn quốc gia Lò Gò. Đồn Biên phòng 817 thuộc đất của rừng phòng hộ đầu nguồn. Đồn Biên phòng  821 đến nay cũng chưa có quyết định giao đất. Mặc dù vậy, các đồn đã và đang hoạt động hiệu quả. Theo Luật Đất đai, nếu không có quyết định giao đất của cơ quan chức năng có thẩm quyền, thì không thể triển khai trên đất các công trình thiết yếu.

Cùng với việc sớm ra quyết định giao đất, giao rừng để triển khai xây dựng doanh trại là việc bảo đảm kinh phí cho xây dựng các công trình theo tiêu chuẩn Bộ Quốc phòng đề ra. Để tạo điều kiện thuận lợi cho BĐBP, các cơ quan Trung ương và chính quyền địa phương cần quan tâm hơn nữa trong quy hoạch phát triển đường giao thông, đường điện, điện thoại, hệ thống cung cấp nước sinh hoạt… để giảm bớt khó khăn, hỗ trợ BĐBP hoàn thành tốt nhiệm vụ bảo vệ vững chắc phên giậu Tổ quốc.

Bài và ảnh: Sĩ Bình, Trung Kiên, Xuân Cường 

Bộ đội Biên phòng Tây Ninh bảo vệ, xây dựng biên giới (bài 2)

Bộ đội Biên phòng Tây Ninh bảo vệ, xây dựng biên giới (bài 1)