“Cho đến giờ tôi đã “chiến đấu” qua 4 “mùa” Covid-19. Trong đợt dịch đầu tiên, tôi đã tham gia chăm sóc, điều trị cho nhiều bệnh nhân trong đó có cả bệnh nhân người Anh. Để chăm sóc những bệnh nhân người nước ngoài thì cần phải biết giao tiếp tiếng Anh tốt, nên tôi được điều động tham gia. Thú thật lúc đó tôi chưa có kinh nghiệm chăm sóc bệnh nhân Covid-19. Nhưng may mắn những bệnh nhân này nhẹ, không có diễn tiến nặng nên cũng đỡ vất vả và nguy hiểm.
Đợt dịch thứ 2 bùng phát tại Bệnh viện Đà Nẵng. Những bệnh nhân bị lây nhiễm trong khoa thận nhân tạo nên bệnh nền rất nặng. Có 24 ca nặng được chuyển ra Bệnh viện Trung ương Huế điều trị. Tôi một lần nữa nhận được điều động vì đã có kinh nghiệm từ đợt 1. Và đợt 3 là cũng có ca lây nhiễm từ Đà Nẵng về Huế. Rồi đến giờ là đợt dịch thứ 4 tôi cũng tham gia chăm sóc và điều trị cho những bệnh nhân mắc Covid-19 nặng tại Trung tâm hồi sức tích cực ICU Bắc Giang.
 |
Điều dưỡng Nguyễn Trung chăm sóc cho bệnh nhân mắc Covid-19 nặng ở Trung tâm hồi sức tích cực ICU đặt tại Bệnh viện Tâm thần Bắc Giang. Ảnh: NGỌC MAI |
Lần này đi tâm dịch là tôi xung phong vì đã tham gia 3 mùa rồi, cũng đã có kinh nghiệm nên không có lý do gì để tôi không lên đường. Bởi thực sự, “chiến trường” mà chưa qua thao trường thì đi nguy hiểm lắm!.
Khi đến chi viện Bắc Giang, hỗ trợ trực tiếp tại Trung tâm ICU 101 giường, áp lực lớn nhất đối với tôi là phải đảm bảo an toàn cho bệnh nhân, đặc biệt là nhân viên y tế, không để xảy ra tình trạng lây nhiễm chéo. Vì thế, từng bộ phận, từng cá nhân phải tuân thủ nghiêm ngặt quy trình kiểm soát nhiễm khuẩn như phương tiện phòng hộ cá nhân, vệ sinh tay, quy trình chăm sóc bệnh nhân (các thủ thuật như đặt nội khí quản, catheter tĩnh mạch trung tâm, tiêm truyền) đều yêu cầu khắt khe đảm bảo đến từng khâu.
Tôi luôn nhắc nhở, giám sát anh em tuân thủ các nguyên tắc phòng ngừa lây nhiễm trong quá trình làm việc. Đặc biệt là phân công công việc trong kíp cho hợp lý để đội ngũ điều trị có thể hỗ trợ nhau nhịp nhàng và tránh trường hợp một bạn làm quá nhiều việc mà đuối sức. Vì thế, tôi nắm thông tin năng lực từng người, người biết chăm sóc thở máy, ECMO, lọc máu, có người chỉ biết một hoặc hai công việc... Tôi phụ trách sẽ sắp xếp các bạn ấy hỗ trợ, hướng dẫn nhau trong quá trình làm việc.
Tại Trung tâm ICU 101 đang có hơn 50 bệnh nhân được theo dõi điều trị. Đáng chú ý, trong 3 ca đặt ECMO tại đây, có 2 ca đã được chuyển lên Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương, còn một ca đang có diễn tiến bệnh lạc quan. Các đơn vị chi viện tại đây đang được lệnh bàn giao, chuyển giao công việc lại cho đội ngũ tại chỗ và rút quân dần.
Tôi cùng đoàn công tác tham gia chi viện cho Bắc Giang từ ngày 31-5 và dự kiến sẽ rút quân vào ngày 27-6 tới. Sau gần một tháng chi viện Bắc Giang, tôi cảm thấy vui vì đã góp một phần nhỏ bé giúp Bắc Giang kiểm soát được tình hình dịch bệnh.
Trong những ngày chi viện tại tâm dịch Bắc Giang, điều tôi “ấn tượng" nhất là thời tiết nắng nóng khủng khiếp của mảnh đất này. Nhưng đặc biệt hơn cả là tôi đã có một kỷ niệm không bao giờ quên, đó là đón sinh nhật của tôi (13-6) tại tâm dịch.
Đây là cảm xúc rất đặc biệt: Vừa buồn lại vừa vui và hạnh phúc. Buồn vì không có gia đình bên cạnh. Nhưng vui và hạnh phúc vì đồng đội bên cạnh, quan tâm, tổ chức chúc mừng trong ngày sinh nhật và lại ở một nơi xa - nơi rất đặc biệt. Thú thật là bao nhiêu năm trong nghề tôi cũng chưa từng tổ chức sinh nhật ở bệnh viện chứ nói gì đến sinh nhật ở tâm dịch tận Bắc Giang.
Cùng với sự đồng sức, đồng lòng của cả nước nói chung, tỉnh Bắc Giang nói riêng, tôi tin tưởng nhân dân Bắc Giang sẽ chiến thắng dịch Covid-19.
NGUYỄN TRUNG, Điều dưỡng Khoa gây mê Hồi sức, Bệnh viện Trung ương Huế