Giữa cái nắng hè như thiêu như đốt, nhiệt độ ngoài trời lên đến 42oC, tôi được cấp trên trao quyết định thăng quân hàm đại úy ngay chốt kiểm soát phòng, chống dịch (PCD) Covid-19. Không hoa, không nhạc và những tràng pháo tay của đồng đội cũng không, nhưng vẫn cảm thấy tự hào bởi tôi hiểu nhiệm vụ lúc này, không chỉ tôi mà còn rất nhiều đồng đội đang toàn tâm toàn ý vững vàng trên tuyến đầu chống dịch.
Cầm quyết định trên tay, tôi đã cố gắng kìm nén mọi cảm xúc, nhưng nước mắt cứ rơi. Quyết định kịp thời đến từ lãnh đạo, chỉ huy các cấp làm tôi quá bất ngờ. Người lính chúng tôi lúc này cần lắm sự động viên, chia sẻ, cảm thông từ đơn vị, gia đình và người thân.
Nhận được niềm vui này, tôi gọi điện thoại hình ảnh ngay về nhà. Nhìn thấy tôi, con gái 3 tuổi bi ba bi bô: “Ba ơi, ba về chưa? Ba đi công tác lâu thế. Con nhớ ba!”. Vợ tôi động viên tôi mà nghe giọng nghèn nghẹn: “Anh cứ yên tâm hoàn thành tốt công việc, hai đứa nhỏ em lo đầy đủ. Quân hàm cao hơn thì phải cố gắng nhiều hơn nữa anh nhé”. Tôi biết vợ không muốn làm tôi lo lắng. Tôi biết em đang phải gồng mình lo cho gia đình thay cả vị trí của tôi. Nỗi nhớ vợ, nhớ con lại trào dâng, nhưng cũng để vợ con vững lòng, tôi cố giữ vẻ điềm tĩnh. Do được rèn luyện, trưởng thành từ Trường Đại học Văn hóa Nghệ thuật Quân đội, giờ lại vinh dự được công tác trong lực lượng Công an nhân dân nên trong tôi mang đậm chất lính. Vì thế, khi nhận nhiệm vụ tôi không chút nề hà, do dự. Nhưng dù là người lính sắt đá nhất, không ai không cảm thấy có những phút nao lòng khi nhớ về gia đình. Tuy nhiên, điều ấy chỉ làm tôi thêm quyết tâm hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ của mình để góp phần bảo vệ bình yên cho nhân dân.
Mới đó mà đã 3 tuần tôi được tăng cường về chốt kiểm soát PCD-khu vực cách ly y tế tại thôn Núi Hiểu, xã Quang Châu (Việt Yên, Bắc Giang) kể từ khi địa phương thực hiện giãn cách xã hội. Địa điểm này được gọi là “vùng cách ly đặc biệt” bởi có hàng vạn công nhân thuê trọ ở đây. Núi Hiểu cũng là nơi có rất nhiều ca nhiễm bệnh trong thời gian ngắn. Trực tiếp vào bên trong khu cách ly, chứng kiến sự vất vả của đội ngũ y tế, quân đội, dân phòng, đoàn viên thanh niên và lực lượng phục vụ... tôi càng quyết tâm hơn để hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Chốt kiểm soát chúng tôi đảm nhiệm có 4 người, gồm: 1 dân phòng, 1 sĩ quan quân đội và 2 sĩ quan công an. Hằng ngày, chúng tôi chia làm hai ca, mỗi ca trực 12 giờ, với nhiệm vụ kiểm soát tất cả phương tiện ra vào, tuần tra nhắc nhở người dân ở nhà không ra khỏi thôn và hướng dẫn mọi người xếp hàng, giãn cách từ nơi ở ra vị trí xét nghiệm. Với tinh thần trách nhiệm cao, chúng tôi đã nỗ lực khắc phục điều kiện thời tiết nắng nóng, mưa gió để bảo đảm an ninh trật tự, kiểm soát chặt tại các chốt, khu vực tuần tra. Mọi công việc đều thuận lợi bởi sự ủng hộ của người dân địa phương trong việc chấp hành nghiêm túc các quy định về PCD. Ai cũng thấy được sự khốc liệt trong cuộc chiến chống “giặc Covid-19” lần này.
Khi tôi hay mọi người có cùng một suy nghĩ tích cực về sự bình yên của đất nước, của nhân dân và của mỗi gia đình nhỏ nơi có mẹ, có cha, có người vợ sớm hôm tảo tần và có tiếng cười trẻ thơ, nơi ta trở về sau những bộn bề, lo toan, vất vả, thì mọi việc khó khăn, gian khổ sẽ đơn giản, nhẹ nhàng hơn.
Đại úy PHAN MẠNH THẮNG, Cán bộ Phòng PX03, Công an tỉnh Bắc Giang
Các bài viết cộng tác với Chuyên mục "Covid-19 - Nhật ký đối mặt" xin gửi về địa chỉ email: kinhtebqd@gmail.com và dientubqd@gmail.com. |