Báo QĐND Điện tử ghi lại những dòng nhật ký của bác sĩ Trần Nam Chung, Bệnh viện Hồi sức Covid-19, TP Hồ Chí Minh trước khi trở về Hà Nội nhận nhiệm vụ.
 |
Các y, bác sĩ quan tâm, chăm sóc cho trường hợp bệnh nhân nặng. Ảnh: Bộ Y tế |
TP Hồ Chí Minh hôm nay trời âm u, có vài hạt mưa rơi lất phất. Đang ngồi trong hội trường để dự buổi lễ chia tay của Ban giám đốc Bệnh viện Hồi sức Covid-19, TP Hồ Chí Minh, tôi chợt giật mình bởi giọng nói: "Anh ơi, em nhờ anh một chút ạ". Tôi quay sang và nhận ra đó là anh nhân viên của bệnh viện.
- Anh có thể cho biết cảm xúc của các anh trong phút giây này được không ạ?
Cảm xúc của chúng tôi trong giây phút này ư? Một câu hỏi tưởng đơn giản như hàng nghìn câu hỏi khác mà tôi vẫn thường được nghe khi có một cuộc phỏng vấn. Nhưng với tôi đó lại là câu hỏi phức tạp và cực kỳ khó diễn tả thành lời trong thời khắc như thế này.
Tôi không biết phải nói như thế nào lúc này bởi có quá nhiều cảm xúc mâu thuẫn cùng ùa vào trong tôi.
Thường trực trong tôi bây giờ là cảm giác nhiệm vụ này chưa hoàn tất, cuộc chiến đấu chống lại đại dịch Covid-19 chưa kết thúc, nhiều bệnh nhân vẫn đang trong vòng nguy hiểm, nhiều bệnh nhân nặng vẫn đang nguy kịch. Các đồng nghiệp của chúng tôi ở đây và khắp các cơ sở điều trị khác đang nỗ lực hết mình để giành giật với tử thần, từng sự sống, từng hơi thở của những người bệnh.
Những tháng ngày làm việc tại Bệnh viện Hồi sức Covid-19 TP Hồ Chí Minh đã để lại cho tôi và các đồng nghiệp những chiêm nghiệm, những day dứt, trăn trở và cả chút niềm vui nho nhỏ. Có những câu chuyện khi nhắc lại, tôi vẫn thấy đau, thấy ám ảnh.
Trong tâm dịch, chúng tôi đã làm việc, đã học hỏi rất nhiều về chuyên môn từ các bạn đồng nghiệp từ các bệnh viện khác, từ khắp mọi miền và cũng đã nhận lại biết bao cung bậc cảm xúc, biết bao bài học từ những người bệnh của mình.
Trời TP Hồ Chí Minh đã có những tia nắng bắt đầu hửng lên, trời đã quang hơn, chúng tôi cũng đã hoàn thành những công việc của mình để về thực hiện các nhiệm vụ khác.
Cầu mong cho đồng nghiệp của chúng tôi - những người ở lại, những người mới vào nhận nhiệm vụ chăm sóc, điều trị cho những bệnh nhân Covid-19 dồi dào sức khỏe, vững chí, bền sức. Chúng ta sẽ cùng cống hiến sức lực, kiến thức và trọn vẹn trái tim nhiệt huyết của mình để giành lại sự sống cho từng bệnh nhân và mang lại cuộc sống bình yên cho nhân dân.
Tôi có niềm tin mãnh liệt rằng, ngày ấy sẽ sớm đến. Nhất định là như vậy!
Bác sĩ TRẦN NAM CHUNG