Đầu tháng 10-2021, sau kỳ nghỉ tranh thủ ở khu gia đình, tôi vào đơn vị thực hiện nhiệm vụ thay đồng nghiệp. Mới được 3 ngày, tôi bắt đầu ho và sốt nhẹ, được quân y đơn vị lấy mẫu xét nghiệm RT-PCR. Dù hơi lo lắng nhưng tôi nghĩ mình chỉ bị cảm cúm thông thường. Nhưng rồi, khoảng 5 giờ chiều hôm đó, tôi nhận được thông báo kết quả xét nghiệm dương tính với virus SARS-CoV-2.
 |
Tình nguyện viên tham gia chống dịch. Ảnh minh họa: TTXVN. |
Nếu như mấy tháng trước nhận được kết quả này tôi sẽ rất hoang mang, lo sợ. Nhưng giờ tôi chỉ lo cho người thân, đồng nghiệp đã tiếp xúc với mình, liệu có ai bị lây nhiễm?... Tôi gấp vội một số tư trang cá nhân để nhập viện điều trị.
20 giờ, tôi được đưa vào khoa điều trị bệnh nhân mức độ trung bình, thuộc Trung tâm Điều trị bệnh nhân Covid-19 (Bệnh viện Quân y 175). Mọi việc sẽ bình thường nếu như bệnh tình của tôi không trở nặng vào ngày thứ ba nhập viện. Tối hôm ấy, tôi ho nhiều, khò khè khó thở, phải ngồi dậy cho đỡ tức ngực nhưng dường như vẫn không đủ oxy, tim đập nhanh, nhịp thở yếu và gấp gáp. Người tôi mệt mỏi rã rời, mồ hôi túa ra, chóng mặt và chực nôn... Đúng lúc đó, một tình nguyện viên chạy tới đỡ tôi: “Chị hít thở thật sâu, hít mạnh vào, cố gắng lên! Thở ra nhẹ nhàng..., tiếp tục hít sâu...”. Tôi làm theo hướng dẫn của em nhưng vẫn khó thở. “Chị ngồi thẳng lưng, hít thật mạnh, đừng gập người”. Tình nguyện viên hướng dẫn tôi rồi nhanh chóng gọi điều dưỡng lấy ống hút đờm cho tôi... Ít phút sau, tôi thở đều hơn, cảm giác mệt mỏi và chóng mặt đỡ dần...
Sau lần ấy, tôi ý thức rõ rệt mức độ nguy hiểm của bệnh tật. Cũng may hôm đó tình nguyện viên kịp thời hỗ trợ và điều dưỡng xử lý nhanh chóng sự cố cho tôi.
Những ngày tiếp theo, tôi luôn tự nhủ phải nỗ lực chiến thắng bệnh tật, ăn uống đều đặn và đặc biệt là tập hít thở sâu. Cũng thời gian này, tôi tìm hiểu và được biết, tình nguyện viên chăm sóc tôi là học viên Trường Quân sự Quân đoàn 4, từng là F0. Khỏi bệnh, em xung phong hỗ trợ bệnh nhân Covid-19 tại bệnh viện này. Em nhanh nhẹn, nhiệt tình, động viên, giúp đỡ tôi trong suốt thời gian điều trị. Những trải nghiệm của em khi bị F0, cùng những kinh nghiệm tích lũy được từ khi em làm tình nguyện viên, giúp tôi thêm lạc quan, yên tâm, tin tưởng. Nhờ vậy mà chỉ hơn 10 ngày điều trị tôi đã được xuất viện...
Trước lúc ra về, tôi tìm gặp em để nói lời tạm biệt nhưng em đã chuyển sang phục vụ ở khoa khác. Tôi gọi điện cảm ơn em, người chiến sĩ-tình nguyện viên trên tuyến đầu chống dịch. Qua điện thoại, em chúc mừng và không quên dặn tôi: “Dịch bệnh còn diễn biến phức tạp, chị nhớ thực hiện tốt 5K để giữ gìn sức khỏe cho mình và mọi người”.
Tôi bước lên xe mà thấy lòng rưng rưng xúc động! Cảm ơn em-tình nguyện viên chiến sĩ.
Các bài viết cộng tác với Chuyên mục "Covid-19 - Nhật ký đối mặt" xin gửi về địa chỉ email: kinhte@qdnd.vn và dientu@qdnd.vn. |
TRẦN THỊ HỒNG (xã An Phước, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai)