Tôi làm quản lý ở một cửa hàng tiện lợi (thuộc hệ thống siêu thị và cửa hàng tiện lợi chuyên phân phối bán các mặt hàng lương thực, thực phẩm trong cả nước) tại quận Tây Hồ, TP Hà Nội. Kể từ khi dịch Covid-19 xuất hiện ở nước ta, tôi cũng như nhiều người không khỏi băn khoăn, lo lắng.
Có lúc ý định chợt lóe lên trong đầu, tôi định xin nghỉ việc vì lo sợ dịch bệnh. Thế rồi ý nghĩ ấy cũng nhanh chóng qua đi. Tôi tự nhủ nếu mình xin nghỉ làm chưa biết có tránh được con virus SARS-CoV-2 quái ác đang làm cả nhân loại điêu đứng hay không? Tôi nghỉ việc thì trước tiên sẽ ảnh hưởng đến thu nhập và đời sống gia đình. Chỉ mình chồng tôi đi làm, cuộc sống gia đình sẽ gặp khó khăn. Điều thứ hai khiến tôi từ bỏ ý định xin nghỉ việc ấy là công việc của tôi xã hội rất cần. Dù dịch bệnh có như thế nào thì người dân vẫn cần phải sử dụng các hàng hóa thiết yếu như lương thực, thực phẩm. Vì thế, kể từ khi dịch Covid-19 xuất hiện ở nước ta, cửa hàng nơi tôi làm việc chưa nghỉ ngày nào, ngoại trừ mấy ngày Tết Nguyên đán.
 |
Một cửa hàng VinMart+ bị phong toả do liên quan đến ca dương tính SARS-CoV-2. Ảnh: nld.com.vn. |
Để phòng ngừa dịch bệnh xâm nhập, tôi và các nhân viên trong cửa hàng thực hiện nghiêm các khuyến cáo của ngành y tế, đeo khẩu trang và rửa tay sát khuẩn thường xuyên, giữ khoảng cách với khách hàng... Riêng tại quầy thanh toán, chúng tôi còn lắp đặt tấm nhựa để ngăn cách với khách. Từ ngày có dịch bệnh, tôi hạn chế đi lại, chỉ có lộ trình gần như duy nhất là từ nhà đến cửa hàng rồi lại về nhà. Chồng tôi cũng vậy, anh ấy chỉ tới cơ quan rồi về nhà. Thậm chí, quê chồng tôi dù chỉ cách Hà Nội khoảng 90km, thế nhưng gần hai năm nay gia đình tôi vẫn chưa thể về thăm quê vì nỗi lo dịch bệnh.
Tối 1-8, khi gia đình tôi đang ăn cơm thì tôi nhận được cuộc điện thoại từ cửa hàng cho biết: Nhân viên giao hàng của nhà cung cấp (trước đó vài ngày có đến giao hàng cho cửa hàng tôi) bị dương tính với Covid-19. Dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng tôi vẫn cảm thấy choáng váng giây lát. Trấn tĩnh lại, tôi gọi điện đến cửa hàng yêu cầu nhân viên kiểm tra hệ thống camera xem có đúng ngày hôm trước người giao hàng đó đến cửa hàng tôi hay không. Một lát sau, nhân viên cửa hàng thông báo: "Người đó có đến!".
Không khí lo lắng bao trùm. Chồng tôi an ủi, động viên: “Là nhân viên bán hàng, lỡ không may bị lây nhiễm thì phải chịu thôi. Từ ngày mai, gia đình mình sẽ thực hiện tự cách ly tại nhà và chờ thông báo từ cửa hàng cũng như quyết định của cơ quan chức năng".
Đến 22 giờ đêm, có tiếng chuông điện thoại dồn dập. Tôi hồi hộp nghe máy. Ở đầu bên kia, tiếng nhân viên cửa hàng reo lên: “May quá! Nhầm rồi chị ơi! Người giao hàng cho cửa hàng mình mấy hôm trước không phải là người bị nhiễm Covid-19”. Nghe xong cuộc điện thoại, tôi cảm thấy phần nào vơi bớt nỗi lo. Thế nhưng, hai người giao hàng này dẫu sao cũng làm việc cùng công ty. Liệu người giao hàng cho cửa hàng tôi có tiếp xúc và bị lây nhiễm từ người giao hàng kia hay không?
Những ngày tới là những ngày hồi hộp, âu lo của tôi và gia đình.
Các bài viết cộng tác với Chuyên mục "Covid-19 - Nhật ký đối mặt" xin gửi về địa chỉ email: kinhte@qdnd.vn và dientu@qdnd.vn. |
HOÀNG HỒNG HẠNH (Tứ Liên, Tây Hồ, Hà Nội)