QĐND Online – Ngày 26-5, Quốc hội đã thảo luận tại hội trường về Dự thảo Luật Phá sản (sửa đổi). Các đại biểu đồng tình cao với việc sửa đổi để đáp ứng yêu cầu thực tiến, tuy nhiên, các đại biểu cũng chỉ ra một số nội dung cần cân nhắc cho hợp lý hơn…
Phát biểu trong phiên thảo luận, đại biểu Trần Du Lịch (đoàn TP Hồ Chí Minh) khẳng định: “Nếu chúng ta không sửa đổi theo luật này, như một số đại biểu phát biểu, chúng ta không giải quyết được thực tế là doanh nghiệp “chết” mà không chôn được. Luật này hoàn toàn không khuyến khích phá sản doanh nghiệp. Luật này tiếp cận theo hướng làm sao giúp doanh nghiệp lành mạnh hóa tài chính trong kinh doanh và bảo vệ quyền lợi của các chủ nợ hợp pháp bằng thủ tục phá sản”.
 |
| Đại biểu Quốc hội thành phố Hà Nội Đinh Xuân Thảo phát biểu ý kiến. Ảnh: Lâm Khánh - TTXVN |
Đồng tình cao với ý kiến của đại biểu Trần Du Lịch, đại biểu Trần Hoàng Ngân (đoàn TP Hồ Chí Minh) đề nghị thông qua Luật phá sản (sửa đổi) kỳ này. Nhưng cùng với đó, đai biểu biểu Ngân, bảy tỏ lo lắng với việc bổ sung liên quan đến vấn đề phá sản của các tổ chức tín dụng ở Chương VIII. Theo đại biểu Ngân: “Tiền gửi của người dân và các tổ chức kinh tế tại hệ thống tổ chức tín dụng Việt Nam hiện nay lên đến con số gần 4 triệu tỷ đồng. Nếu chúng ta thông qua mà không có những điều kiện chặt chẽ thì nó không an toàn, cho nên tôi đề nghị Thường vụ Quốc hội có thể cân nhắc nên đưa cái này ra khỏi Luật Phá sản mà nằm trong Luật Tổ chức tín dụng cũng như Luật Bảo hiểm tiền gửi. Nếu như vẫn kiên quyết đưa vấn đề phá sản tổ chức tín dụng vào luật này thì phải đưa nó thẩm thấu vào tất cả các chương của chứ không chỉ dồn vào Chương VIII”.
Một trong những điều được nhiều đại biểu tập trung phân tích, đó là Điều 42. Đại biểu Dương Hoàng Hương (đoàn Phú Thọ) nhấn mạnh: “Điều 42, dự thảo quy định chỉ cần có 1 trong 2 căn cứ thì tòa án sẽ ra quyết định mở thủ tục phá sản. Một trong các căn cứ đó là doanh nghiệp, hợp tác xã không thanh toán, trì hoãn thanh toán khoản nợ đến hạn. Quy định này theo tôi là chưa phù hợp”. Đại biểu Hương phân tích, việc không thanh toán hoặc trì hoãn thanh toán nợ thể hiện ý thức, thái độ chủ quan không chịu thực hiện nghĩa vụ trả nợ của doanh nghiệp, của hợp tác xã. Điều này khác hẳn với trường hợp doanh nghiệp, hợp tác xã bị rơi vào tình trạng không thể thanh toán được khoản nợ đến hạn để bị coi là lâm vào tình trạng phá sản. Mặt khác, nếu vì lý do doanh nghiệp hợp tác xã không thanh toán hoặc trì hoãn thanh toán mà mở thủ tục phá sản thì vô tình lại giúp cho doanh nghiệp, hợp tác xã kéo dài thời gian trì hoãn trả nợ một cách hợp pháp. Bởi vì thời gian từ khi mở thủ tục phá sản đến khi phải thanh toán khoản nợ đó kéo dài qua khá nhiều thủ tục, trình tự mà luật đã quy định.
Cùng góp ý vào điều này, đại biểu Đặng Công Lý (đoàn Bình Định) chỉ ra: Trong thực tiễn hiện nay, vấn đề chiếm dụng vốn lẫn nhau giữa các doanh nghiệp, kéo dài thời hạn thanh toán đang có tính phổ biến, nên việc xác định tiêu chí doanh nghiệp mất khả năng thanh toán theo yêu cầu của các chủ nợ trong thời gian bao lâu để cho phép tiến hành mở thủ tục phá sản có ý nghĩa rất lớn. Nó vừa làm lành mạnh hóa kinh tế, vừa đảm bảo trật tự xã hội, tránh việc lợi dụng khó khăn nhất thời của doanh nghiệp để yêu cầu mở phá sản doanh nghiệp, hạ uy tín lẫn nhau. Theo đại biểu Lý, tiêu chí xác định doanh nghiệp, hợp tác xã lâm vào tình trạng phá sản không thực hiện nghĩa vụ thanh toán các khoản nợ đến hạn theo yêu cầu của chủ nợ trong thời hạn 6 tháng là hợp lý.
Đại biểu Đinh Xuân Thảo (đoàn TP Hà Nội) dẫn chứng: Trên thế giới dựa vào 3 tiêu chí để xác định một doanh nghiệp lâm vào tình trạng phá sản, đó là tiêu chí về định lượng, tiêu chí về kế toán và tiêu chí về định tính mất khả năng thanh toán. Theo quy định tại dự thảo luật là dựa trên tiêu chí định tính, tức là mất khả năng thanh toán. Đại biểu Thảo đồng ý quy định như này, quy định hư vậy, làm cho khả năng mở thủ tục phá sản đối với một doanh nghiệp, hợp tác xã sẽ sớm hơn - chuông cảnh báo sớm hơn để có thể có những giải pháp phục hồi hoặc cho phá sản doanh nghiệp, hợp tác xã một cách kịp thời, nhằm bảo vệ lợi ích của bản thân doanh nghiệp mắc nợ và các chủ nợ, ngăn chặn được hiện tượng phá sản dây chuyền.
Bên cạnh đó, để khắc phục hạn chế do không quy định rõ thời gian thanh toán được khoản nợ đến hạn để được coi là doanh nghiệp, hợp tác xã lâm vào tình trạng phá sản, đại biểu Thảo đề nghị: “Quy định trong thời hạn 30 ngày, kể từ ngày thụ lý đơn yêu cầu mở thủ tục phá sản thì tòa án phải ra quyết định mở hoặc không mở thủ tục phá sản”.
XUÂN DŨNG