Trong suốt chiều dài lịch sử đấu tranh dựng nước và giữ nước, đặc biệt là dưới ngọn cờ lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đã có biết bao con người - không phân biệt tuổi tác, tầng lớp, vùng miền - sẵn sàng dâng hiến cả tuổi thanh xuân, thậm chí là tính mạng của mình, vì lý tưởng cao đẹp ấy. Họ không chỉ chiến đấu với quân thù, mà còn chiến đấu với cả sự sợ hãi, với cái chết, bằng lòng dũng cảm và niềm tin sắt son vào Đảng, vào dân tộc. Và chính từ mạch nguồn thiêng liêng ấy, đã hình thành một lời hứa bất diệt: “Khi Đảng cần, chúng tôi sẵn sàng hy sinh”.
Sẵn sàng hy sinh - một di sản tinh thần cần được kế thừa
Tự nguyện bước vào con đường cách mạng là tự nguyện chấp nhận gian khổ, kể cả cái chết. Đối với những người cộng sản chân chính, hy sinh không phải là mất mát vô nghĩa, mà là sự dâng hiến trọn vẹn vì một mục tiêu cao cả - vì sự nghiệp độc lập dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân. Đó là phẩm chất đặc biệt, là biểu hiện cao nhất của lòng trung thành tuyệt đối với Đảng, với Tổ quốc.
Không phải ngẫu nhiên mà suốt gần một thế kỷ qua, từ những ngày đầu Đảng mới ra đời trong gian khổ, cho đến các cuộc kháng chiến trường kỳ, rồi đến thời kỳ đổi mới và hội nhập, tinh thần “Khi Đảng cần, chúng tôi sẵn sàng hy sinh” vẫn luôn là phương châm sống, chiến đấu và cống hiến của nhiều thế hệ người Việt Nam. Đó không chỉ là sự lựa chọn, mà là một sứ mệnh thiêng liêng mà mỗi người chiến sĩ cộng sản mang trên vai.
Tinh thần sẵn sàng hy sinh ấy không phải tự nhiên mà có. Đó là kết quả của quá trình rèn luyện lý tưởng, phẩm chất và bản lĩnh qua thực tiễn cách mạng. Đó là kết tinh của lòng yêu nước, của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, được soi rọi bởi ánh sáng của Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, được tổ chức và dẫn dắt bởi Đảng Cộng sản Việt Nam.
Trong những năm tháng chiến tranh khốc liệt, hàng triệu người con ưu tú của dân tộc đã ngã xuống để bảo vệ nền độc lập, tự do mà Đảng và Bác Hồ đã dày công vun đắp. Sự hy sinh của họ là những trang sử vàng chói lọi, là minh chứng hùng hồn cho tinh thần “sẵn sàng chết vì Đảng, vì nước, vì dân”.
 |
Anh hùng Nguyễn Văn Trỗi hiên ngang tại pháp trường. Ảnh tư liệu |
Ai có thể quên được hình ảnh anh hùng liệt sĩ Võ Thị Sáu - người con gái đất đỏ kiên trung, tuổi mười chín bước ra pháp trường với nụ cười hiên ngang, không một lời sợ hãi? Sự hy sinh của chị không phải là kết thúc, mà là khởi đầu cho bao thế hệ thanh niên tiếp bước lý tưởng cách mạng. Hay hình ảnh anh hùng Nguyễn Văn Trỗi, người chiến sĩ biệt động Sài Gòn, khi ra pháp trường vẫn hô to “Hồ Chí Minh muôn năm! Việt Nam muôn năm!”. Sự bất khuất ấy là lời tuyên ngôn sống động cho niềm tin sắt đá vào sự nghiệp cách mạng mà Đảng dẫn dắt.
Và còn biết bao cái tên đã trở thành bất tử: Tô Vĩnh Diện lấy thân bảo vệ pháo, Phan Đình Giót mang thân mình lấp lỗ châu mai, Bế Văn Đàn dùng thân mình làm giá súng, 10 cô gái Ngã ba Đồng Lộc, giữa mưa bom B-52, vẫn bám trụ mặt trận giao thông, không một ai lùi bước, để rồi tất cả cùng hóa thành bất tử trong lòng quê hương...
Mỗi người, mỗi câu chuyện là một bản anh hùng ca, một sự lựa chọn dũng cảm không toan tính. Những con người ấy không chỉ là nhân vật lịch sử. Họ là chứng nhân của một thời đại lý tưởng, là chuẩn mực đạo đức của một thế hệ, là thước đo lòng dũng cảm của cả dân tộc. Họ đã thực hiện trọn vẹn lời thề: Khi Đảng cần - họ đã không ngần ngại hiến dâng cả cuộc đời.
Thời bình không phải là không có hy sinh. Chỉ là những hy sinh ấy lặng lẽ hơn, thầm lặng hơn. Trong dòng chảy hiện đại hôm nay, tinh thần “sẵn sàng hy sinh khi Đảng cần” vẫn cháy âm ỉ trong trái tim của biết bao người chiến sĩ, cán bộ, nhân viên nơi tuyến đầu thầm lặng.
 |
Duyệt đội ngũ chào mừng kỷ niệm 80 năm Ngày truyền thống Trường Sĩ quan Lục quân 1 (15-4-1945 / 15-4-2025). |
Chúng ta không thể quên vụ sạt lở đất ở Thủy điện Rào Trăng 3 năm 2020, nơi 13 cán bộ, sĩ quan, trong đó có Thiếu tướng Nguyễn Văn Man (khi ấy là Phó tư lệnh Quân khu 4) đã mãi mãi nằm lại giữa núi rừng lúc đang làm nhiệm vụ cứu hộ. Họ không ngần ngại trước hiểm nguy, bởi với họ, nhân dân đang cần và đó là mệnh lệnh từ trái tim người lính. Họ ra đi để lại bao tiếc thương, nhưng cũng để lại bài học sống động về lòng dũng cảm, tinh thần trách nhiệm và sự tận hiến đến tận cùng.
Hay trong đại dịch Covid-19, hàng nghìn cán bộ y tế, Quân đội, Công an đã hy sinh sức khỏe, thậm chí tính mạng để bảo vệ sự sống của hàng triệu đồng bào. Có người gục ngã nơi bệnh viện dã chiến, có người đổ mồ hôi giữa khu cách ly… Họ không màng vinh quang, bởi với họ, “khi Đảng cần, chúng tôi phải có mặt”.
Những con người ấy - trong thời bình - không cầm súng ra trận, nhưng lại là chiến sĩ trên mặt trận đời sống, thiên tai, dịch bệnh và an ninh xã hội. Họ là minh chứng hùng hồn cho chân lý: Sự hy sinh không chỉ là của quá khứ mà còn là trách nhiệm thiêng liêng của hiện tại.
Hãy sống xứng đáng với những hy sinh
Điều gì đã tạo nên một lớp người sẵn sàng đối mặt với cái chết bằng nụ cười? Đó là lý tưởng cao đẹp, là sự rèn luyện dưới ngọn cờ của Đảng, là niềm tin tuyệt đối vào chính nghĩa, vào tương lai dân tộc. Đảng không chỉ là tổ chức chính trị, mà còn là ngọn đèn soi sáng con đường của những người dấn thân. Chính Đảng đã tạo nên một thế hệ biết sống cho lý tưởng, biết chết vì nhân dân. Và chính từ những trang sử ấy, chúng ta mới hiểu rằng: Sức mạnh của một dân tộc không chỉ đến từ vũ khí, mà đến từ tinh thần - từ những trái tim biết yêu thương và hy sinh.
Ngày nay, trước những biến động khó lường của thời đại - chiến tranh công nghệ, thông tin nhiễu loạn, sự suy giảm niềm tin - thì tinh thần ấy càng cần được nuôi dưỡng, lan tỏa. Giới trẻ hôm nay cần được tiếp thêm lửa từ những ngọn lửa không bao giờ tắt. Những tấm gương hy sinh ấy cần được kể lại bằng ngôn ngữ của trái tim, chứ không chỉ là bài học khô cứng trên giảng đường. Bởi vì, đất nước không chỉ cần những người giỏi, mà còn cần những người có lý tưởng. Không chỉ cần những người sống tốt cho bản thân, mà còn biết sống cho Tổ quốc. Khi Đảng cần - dù ở lĩnh vực nào, hoàn cảnh nào - vẫn sẽ có những người sẵn sàng đi trước, nhận phần khó về mình.
 |
Các tiết mục biểu diễn của cán bộ, giảng viên, học viên Trường Sĩ quan Lục quân 1 chào mừng kỷ niệm 80 năm Ngày truyền thống nhà trường. Ảnh: HÀ BÌNH
|
Chúng ta đang sống trong hòa bình, độc lập - thành quả của bao máu xương lớp trước. Nhưng hơn thế, chúng ta đang thừa hưởng một di sản tinh thần vô giá: Tinh thần sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc, vì Đảng, vì nhân dân. Hôm nay, mỗi chúng ta - dù là cán bộ, đảng viên, hay người dân bình thường - đều có thể tự hỏi mình: Khi Tổ quốc cần, khi nhân dân cần, khi Đảng cần - ta đã sẵn sàng chưa?
Hy sinh trong thời đại mới, đôi khi, chỉ là từ bỏ lợi ích cá nhân vì cộng đồng; là đấu tranh với cái sai, cái xấu; là dấn thân vào nơi khó khăn, gian khổ; là sống tử tế, trung thực và cống hiến - thầm lặng nhưng thiết thực... Và khi lý tưởng sống ấy được lan tỏa, khi hàng triệu người cùng mang trong tim lời thề "sẵn sàng hy sinh", thì dân tộc này - dù trong bất cứ hoàn cảnh nào - cũng sẽ vững bước dưới cờ Đảng, tiến về tương lai bằng lòng kiên cường và ánh sáng của niềm tin.
Thượng tá, TS TRƯƠNG VĂN MÔN (Khoa Công tác Đảng, công tác chính trị, Trường Sĩ quan Lục quân 1)
* Mời bạn đọc vào chuyên mục Cuộc thi viết Vững bước dưới cờ Đảng xem các tin, bài liên quan.