Với nguồn vốn vay hỗ trợ ban đầu gần 200 triệu đồng, anh mạnh dạn đầu tư xây dựng trang trại tổng hợp. Đến nay, trang trại có diện tích hơn 1ha bước đầu cho thu nhập ổn định. Cách làm của anh Thái đã góp phần truyền cảm hứng cho nhiều lao động trên địa bàn trở về quê lập nghiệp sau những ngày dài thất nghiệp do ảnh hưởng của dịch bệnh. Không chỉ ở tỉnh Hà Tĩnh mà thời gian qua, nhiều miền quê có người lao động đi làm ăn xa bị mất việc trở về, được hỗ trợ, tạo sinh kế, khởi nghiệp trên quê hương.

Anh Thái phát triển kinh tế theo hướng đầu tư trang trại. Ảnh: baohatinh.vn 

Trải qua thời gian đầu với ít nhiều lúng túng, bị động, đến nay, nhiều tỉnh, thành phố đã phát huy nội lực, kết hợp nhiều giải pháp linh hoạt, sáng tạo để giúp người lao động hồi hương ổn định công việc. Mặt khác, giúp địa phương giải quyết bài toán thiếu hụt lao động, huy động được nguồn nhân lực cho chuyển dịch cơ cấu kinh tế.

Ví như tỉnh Thừa Thiên Huế triển khai Chương trình "Hành động thực hiện đồng bộ công tác giải quyết việc làm do tác động của đại dịch Covid-19 trong tình hình mới", phấn đấu 100% người lao động trở về địa phương được đào tạo nghề nghiệp, chuyển đổi nghề nghiệp, sớm có việc làm, ổn định cuộc sống. Tỉnh Thanh Hóa tiến hành nhiều phương án, tạo việc làm trên địa bàn cho hàng chục nghìn lao động trở về từ vùng dịch...

Những việc làm trách nhiệm, nghĩa tình đó của các địa phương không chỉ thể hiện sự thích ứng linh hoạt, bảo đảm an sinh xã hội mà còn nhân lên niềm tin của người dân vào chủ trương, chính sách của các cấp, các ngành.

Tuy nhiên, thực tiễn việc tạo sinh kế bền vững cho người lao động hồi hương hiện nay vẫn còn không ít thách thức. Tại một số địa phương, lượng người dân trở về quê đông, dồn dập, trình độ kiến thức và tay nghề không đồng đều, ở nhiều lĩnh vực khác nhau nên vấn đề phân bố lại lao động phù hợp với từng vùng, từng ngành không phải là câu chuyện một sớm một chiều.

Việc gặp nhau giữa cung và cầu được xem là một trong những khó khăn lớn nhất để giải quyết việc làm. Ở không ít nơi, cung không đáp ứng được cầu do nhu cầu lao động rất lớn. Ngược lại, tại nhiều địa phương, doanh nghiệp vẫn “khát” lao động nhưng trình độ chuyên môn kỹ thuật, tay nghề của nhân công chưa cao nên không đáp ứng được yêu cầu từ nhà tuyển dụng.

Đối với những người chuyển đổi sang xây dựng các mô hình nông nghiệp, sản xuất, kinh doanh lại gặp khó khăn về kinh phí đầu tư, trong khi nguồn vốn vay ưu đãi chưa thể đáp ứng được phần nhiều...

Để làm tốt việc hỗ trợ người lao động lập nghiệp, khởi nghiệp trên quê hương, các cơ quan chức năng cần phối hợp chặt chẽ trong nắm bắt, khảo sát nhu cầu tuyển dụng, đẩy mạnh công tác tư vấn việc làm, tạo thuận lợi cho cả đơn vị tuyển dụng và người có nhu cầu việc làm.

Các doanh nghiệp công khai thủ tục, chế độ ưu đãi đối với lao động hồi hương; thực hiện tốt cơ chế “3 bên”: Doanh nghiệp, cơ quan quản lý nhà nước và người lao động. Các tỉnh, thành phố tập trung nghiên cứu, khai thác tối đa lợi thế về điều kiện tự nhiên, kinh tế-xã hội, thực trạng đất sản xuất, canh tác, từ đó hướng dẫn, hỗ trợ người lao động có nhu cầu ở lại địa phương xây dựng các mô hình kinh tế, tiếp cận vốn vay ưu đãi, phát triển sản xuất, tạo việc làm tại chỗ.

Về lâu dài, cần kêu gọi, vận động nguồn lực đầu tư vào các địa bàn nông thôn, miền núi, phù hợp với sự phân bố lao động, phục hồi và phát triển thị trường lao động, thu hút người dân nông thôn vào làm việc nhằm chuyển dịch lao động phổ thông...

Mỗi quê hương đang thay đổi từng ngày và luôn dang rộng vòng tay đón những người con trở về lập nghiệp, đóng góp cho mảnh đất nơi mình sinh ra. Cùng với chính sách hỗ trợ của các cấp, các ngành thì bản thân mỗi lao động cần phát huy tinh thần chủ động, tự tạo việc làm, khởi nghiệp và làm giàu chính đáng. 

ĐÀO HỒNG