Theo ông Phương, căn nhà được ông mua bằng tiền công sức lao động của ông những năm còn trẻ. Đồng thời, ông đề nghị cơ quan chức năng cấp huyện có yêu cầu để UBND xã và vợ, con ông trả cho ông một phần tiền bán căn nhà để ông có tiền sinh sống lúc tuổi già.

Ông Nguyễn Danh Phương trình bày: “Năm 2007, Đường 32 mở rộng, hai con tôi yêu cầu tôi đưa giấy tờ nhà đất để lấy tiền đền bù. Tôi lúc đó đã không còn sống cùng với mẹ của chúng mà lên Thanh Sơn (Phú Thọ) sinh sống nên không nắm rõ sự việc. Chẳng ngờ đó là sự lừa dối để bán nhà. Hai con tự dựng lên câu chuyện tôi vay hai chị em chúng 50 triệu đồng không trả”. UBND xã thì trả lời: “Ông Phương đã không sinh sống cùng gia đình, tự ý đi nơi khác không trình báo với địa phương. Sau đó, vợ, con ông nhiều lần trình bày với UBND xã về việc ông Phương đã vay tiền của hai con gái, mỗi người 25 triệu đồng và đã có ý định bán nhà để trả nợ số tiền trên... nên UBND xã khi đó đã xác nhận cho việc chuyển nhượng”.

Gần hai năm sau, ông Phương mới biết sự việc căn nhà đã bị bán. Ông kiện: “Lãnh đạo UBND xã “biết sai vẫn làm”, tạo điều kiện cho vợ, con tôi lấy hết tài sản của tôi. Nguyện vọng của tôi hiện nay là vợ, con trả cho tôi một ít tiền bán nhà để tôi có tiền sinh sống lúc tuổi già”. Thế nhưng các con ông không ai trả, vì ông bỏ mẹ con họ và lập gia đình với người mới. Ông Phương thì trình bày: “Cuộc sống không hạnh phúc nên tôi phải rời đi. Vợ tôi hiện nay hằng ngày đi làm giúp việc ở quán ăn, đời sống khó khăn. Tôi nay sức khỏe yếu rồi, không có tiền lo cho con nhỏ, lực bất tòng tâm mới nhờ sự giúp đỡ của chính quyền”.

Về việc này, UBND huyện có ý kiến: “UBND huyện đã có văn bản giao việc, chỉ đạo UBND xã phối hợp với các ngành kiểm tra, xác minh. UBND xã đã tổ chức hòa giải giữa ông Phương với vợ và các con ông Phương nhưng vợ và các con ông Phương không hợp tác. Mặt khác, ông Phương có đơn gửi công an huyện và công an thành phố tố cáo con ông lừa đảo chiếm đoạt tài sản nhà, đất của ông Phương. Công an các cấp đều xác định vụ việc ông Phương gửi đơn là nội dung tranh chấp dân sự. Căn cứ quy định tại khoản 2, Điều 26; điểm a, khoản 1, Điều 35 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015, nội dung đơn trên thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án Nhân dân huyện, không thuộc thẩm quyền giải quyết của UBND huyện”.

Ông Phương lại về Hà Nội để tìm đến các cơ quan chức năng trình bày về việc của mình. 76 tuổi, dáng người ông gầy gò, hàm răng móm mém, mang theo một tấm biển “xin giúp một cựu chiến binh...”, thật tội!

HÀ PHƯƠNG