QĐND Online - Cất tiếng khóc chào đời các em đã không nhận được vòng tay ấp áp của cha. Bi kịch ập đến khi người mẹ cũng qua đời, để lại ba bà cháu côi cút trong căn nhà xụp xệ, ngày ngày dìu dắt nhau trên con đường tìm miếng cơm manh áo.

Đó là hoàn cảnh của hai chị em song sinh Phan Thị Thu Hiền và Phan Thị Thu Hằng, học sinh lớp 6B, THCS Tịnh Giang (xã Tịnh Giang, huyện Sơn Tịnh, Quảng Ngãi).

Người dân làng Đông Hòa đã quá đỗi quen thuộc với hình ảnh gánh bánh bèo của ba mẹ con lật đật gánh ra chợ vào mỗi sớm, mà khi nhắc đến hoàn cảnh của gia đình Hiền và Hằng, người dân trong làng ai cũng lắc đầu ái ngại.

Hiền và Hằng phụ bà làm bánh

 

Từ lúc lọt lòng các em đã phải chịu cảnh côi cút bởi người cha bội bạc nhẫn tâm ruồng bỏ ba mẹ con để đi theo người đàn bà khác. Chị Khánh - mẹ các em thường xuyên ốm đau vì bệnh tim hành hạ. Nhưng để có tiền cho các em ăn học, phụng dưỡng bà ngoại năm nay đã hơn ngoài 70 tuổi, gia đình lại không có đất đai ruộng vườn, chị phải làm việc quần quật suốt ngày. Mỗi sáng, mẹ các em phải thức dậy từ 4 giờ sáng để xay bột làm bánh bèo gánh ra chợ bán. Thương mẹ, thương bà, Hiền và Hằng cũng thức dậy thật sớm để phụ giúp mẹ, có hôm lên lớp mà bụng kêu lên vì đói. Bà ngoại dù tuổi cao, ốm đau thường xuyên nhưng vì thương cháu không cha, lại èo uột lớn lên trong đói khổ túng thiếu, ngày ngày bà nhận bánh tráng của người ta rồi đem về bán. Thu nhập từ gánh bánh bèo của mẹ cùng bao bánh tráng của bà có chắt chiu đến mấy cũng không đủ trang trải chi tiêu và chăm lo đầy đủ cho các em ăn học. Lớn lên trong lam lũ, thiếu thốn mọi bề, thiệt thòi rất nhiều so với bạn bè cùng trang lứa đã rèn cho các em bản tính cần cù, tháo vác trong cuộc sống. Không chỉ tự chăm sóc bản thân mà ngay từ nhỏ các em đã biết giúp mẹ cáng đáng việc nhà, thay mẹ lo cơm nước, giặt giũ hay chăm bà lúc trái gió trở trời.

Sống trong thiếu thốn, khó khăn mọi bề, nhưng ngôi nhà của mấy mẹ con lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười vì hai em lúc nào cũng ngoan và học giỏi. Nhưng niềm hạnh phúc đơn sơ, bình dị ấy kéo dài không được bao lâu khi cách đây hơn một tháng, giữa cái nắng oi bức của ngày vào hè, người mẹ đã đột ngột ra đi khi gánh bánh bèo còn mang nặng trên vai vì bệnh tim tái phát.

Thiếu cha giờ lại mất mẹ, gánh nặng mưu sinh càng đè nặng lên đôi vai người bà ốm đau, còm cõi.

Còn đối với Hiền và Hằng, từ khi mẹ mất, để có cái ăn, ban ngày, một buổi đến trường, một buổi các em ra đồng hái rau má mang đi chợ bán; lúc thì giữ em cho nhà hàng xóm, đêm đến hai chị em lại chong đèn học bài bên di ảnh của mẹ.

“Nhiều đêm ngồi học mà cả hai nước mắt cứ ứa ra vì nhớ mẹ, cả ba bà cháu chỉ biết ôm nhau mà khóc” Hiền nói trong nước mắt.

Không đổ lỗi cho hoàn cảnh, các em vẫn cố gắng đến trường, vẫn đều đặn 6 năm liền là học sinh giỏi, là trò ngoan được thầy cô và bạn bè yêu mến. “Nhà nghèo, lại mồ côi nhưng hai em đều học rất giỏi, luôn dẫn đầu lớp trong học tập cũng như trong các hoạt động của trường và là tấm gương sáng cho nhiều em trong trường noi theo” – cô Từ Thị Minh Hiền – giáo viên chủ nhiệm của hai em, chia sẻ. Được biết trong đợt xét chọn học sinh giỏi thi huyện, cả hai đều nằm trong danh sách của trường đi dự thi.

Nói về ước mơ của mình, cả hai nghẹn ngào: “ Chúng em chỉ mong cho bà khỏe mạnh sống vui vầy với tụi em. Cực khổ mấy chúng em cũng chịu được miễn sao ngày ngày được đến trường, thà đứt bữa chứ không chịu bỏ học”.

Chia tay ba bà cháu trong cái nắm tay thật chặt của người bà, chúng tôi hiểu bà đang sợ: Sợ sau này không có bà ai sẽ lo cho các cháu? Sợ sau này các cháu của bà có còn được đến trường để xây dựng ước mơ trở thành bác sĩ không khi mà cái ăn còn trầy trật nói gì đến nuôi chữ…

Thanh Ba – Ngọc Viên