QĐND - Những ngày miền Bắc đại hàn, băng tuyết phủ trắng núi rừng, sương khói mù đặc mọi con đường, làng bản, chúng tôi ngược núi, ngược đèo đến với xã Nậm Chảy (huyện Mường Khương, Lào Cai) để cảm nhận phần nào cuộc sống của bộ đội và nhân dân ở nơi đây.
Chiếc xe Ford bán tải của Ban Biên giới bàn giao lại cho Bộ đội Biên phòng tỉnh Lào Cai oằn mình trên cung đường dốc trơn trượt ngót trăm ki-lô-mét từ thành phố lên tới Đồn Biên phòng 243. Trên quãng đường đó, chúng tôi phải qua mấy chục ki-lô-mét đường cấp phối nhầy nhụa, xóc tung người và xe. Trong màn sương lạnh toát, mù đặc, qua ô cửa kính, tôi chỉ nhìn thấy thấp thoáng dải sơn phản quang từ hàng rào phòng vệ mềm bên mép đường. Bên này là taluy dương cao ngút, bên kia vực sâu trăm mét hun hút sương khói, phía trước là sương mù mờ mịt, mưa ướt đẫm con đường quanh co uốn theo sườn núi dẫn lên Mường Khương. Đồn Biên phòng 243 đứng chân trên địa bàn đặc biệt khó khăn của tỉnh Lào Cai. Với địa hình hiểm trở, đường sá đi lại khó khăn, điều kiện tự nhiên vô cùng khắc nghiệt, đơn vị được phân công phụ trách 1 xã (Nậm Chảy) với 14 thôn bản, 18,5km đường biên và 20 cột mốc phân giới. 5 dân tộc chính sống trong địa bàn là Mông, Nùng, Dao, Pa Dí, Tu Dí có trình độ nhận thức còn hạn chế, cơ sở hạ tầng thấp kém, sản xuất nông nghiệp tự cung tự cấp và cũng còn không ít hủ tục lạc hậu.
 |
Dù mưa gió, sương giá, các anh vẫn lên đường tuần tra làm nhiệm vụ. |
Khi chúng tôi có mặt tại Đồn Biên phòng, 6 đồng chí trong tổ tuần tra bao gồm trinh sát, vận động quần chúng, quân y… nai nịt gọn gàng, quân tư trang đầy đủ sẵn sàng lên đường. Trong cái rét cắt da, cắt thịt của mảnh đất miền biên ải, các anh vẫn bảo đảm sức khỏe và làm tất cả mọi nhiệm vụ thường ngày. Nhiệt độ ngoài trời lúc này đang là khoảng 6 độ C. Đại úy Nguyễn Đình Đề, Phó đồn trưởng Quân sự giao nhiệm vụ cho tổ tuần tra trước khi lên đường. Ngoài những nhiệm vụ biên phòng thường xuyên, Đại úy Nguyễn Đình Đề còn cẩn thận kiểm tra xem các đồng chí có mang bình nước nóng đi để uống không, đồng chí quân y có bảo đảm đủ túi thuốc và một số tư trang chống rét đặc biệt.
 |
Bảo đảm cho cuộc sống ngày rét, bộ đội càng phải tăng gia sản xuất. |
Trung tá Trần Văn Khoa, Chính trị viên Đồn 243 tâm sự: “Cứ mỗi khi tổ tuần tra lên đường là anh em ở nhà lại thêm phần lo lắng. Mùa này mưa rét, vắt nhiều lắm, đường trơn trượt, đường biên thì dài, mốc giới nhiều, chỉ sợ anh em ngã bệnh thì khổ. Những khi ở đồn nhiệt độ khoảng 5-6 độ C thì anh em lên các điểm cao, vào rừng sâu có khi nhiệt độ chỉ còn 1-2 độ…”. Trong thời điểm mùa rét cao điểm này, với đặc thù địa bàn vùng cao, Đồn 243 đã phải cố gắng bằng mọi biện pháp để duy trì bếp ăn tập trung, bảo đảm thức ăn nóng, nước nóng cho bộ đội uống và tắm giặt. Tuy nhiên, vẫn phải bảo đảm không để tiền ăn thừa hoặc thâm hụt, cân đối bữa ăn hợp lý. Số quân trang được tiếp nhận đã phân bổ đầy đủ cho cán bộ, chiến sĩ để bảo đảm chống rét. Đến bếp ăn của đơn vị những ngày này, lửa lúc nào cũng đỏ, anh em đi tuần tra, trinh sát về có thể vào sưởi ấm bất cứ lúc nào và hong khô quần áo…
Khi chúng tôi xuống bếp ăn và lên phòng họp giao ban, mấy dãy mắc đã phơi kín quần áo. Thực tế là trong điều kiện mưa mùa mấy tháng trời, nhiệt độ xuống thấp, với số quân trang được cấp hiện tại bộ đội không còn đủ quần áo khô để mặc. Cứ sau mỗi lần tuần tra, trinh sát, các anh trở về với quân trang ướt đẫm mưa rừng, sương núi. Và với điều kiện thời tiết như hiện nay, có khi cả tuần quần áo vẫn chưa thể khô. Sau khi Bộ trưởng Quốc phòng quyết định trang cấp cho mỗi đồn 2 bình nóng lạnh để bảo đảm nước tắm cho bộ đội, anh em đơn vị vô cùng phấn khởi. Tuy nhiên, có một nghịch lý là, cấp trên chỉ cấp bình nước nóng mà không tăng cường tiền điện cho đơn vị, vì vậy với cường độ sử dụng trong mùa đông giá lạnh như hiện nay, cán bộ, chiến sĩ phải xoay xở các nguồn kinh phí bổ sung hoặc đóng tiền vào để có thể sử dụng điện cho bình nước nóng…
 |
Chiến sĩ Đồn 243 cho đàn ngan ăn trong ngày đông rét. |
Chúng tôi rời Đồn 243 sau bữa cơm trưa thân tình vui vẻ, các anh lại trở về với nhiệm vụ và công việc hằng ngày giữa núi rừng sương giá. Có những người lính lại chuẩn bị quân tư trang sẵn sàng lên đường hành quân tuần tra, trinh sát; có người lại sắp sửa xuống bản làng tuyên truyền cho bà con chủ trương chính sách hay cách chống rét cho người và gia súc… Những người lính ở lại trực chiến lại làm nhiệm vụ thường kỳ hoặc đi hong quần áo, giày dép cho anh em, hay xuống vườn rau tăng gia sản xuất, đốt lửa sưởi ấm cho đàn lợn, che bạt cho đàn gà… Họ là thế, những người lính biên phòng miền biên ải, phên giậu đất nước, dù gian khó, nhọc nhằn hay thiên nhiên khắc nghiệt, họ vẫn kiên cường, dũng cảm, sẵn sàng làm mọi nhiệm vụ khi Tổ quốc cần.
Bài và ảnh: Hoàng Trường Giang-Hồ Quang Phương