Theo trình bày của chị Bùi Thị May ở xã Nguyên Hòa, huyện Phù Cừ, tỉnh Hưng Yên, thời điểm tháng 11-2011, sau khi gia đình bị mất đàn ngan, vịt và chị nghi ngờ người hàng xóm chính là thủ phạm nên đã sang đặt vấn đề “xin lại”. Vợ chồng người hàng xóm không những không cho xin mà còn có hành vi hành hung chị. Tối đến, khi chồng chị về đến nhà, họ còn sang đánh vợ chồng chị “hộc máu mồm, bầm tím chân tay”... Từ những hành vi đó, chị tố cáo người hàng xóm về hành vi trộm cắp, đánh người có tổ chức và làm nhục chị.
Trình bày tại phòng tiếp dân, chị rơm rớm nước mắt, khẳng định mình là bị hại, bị hành hung, bị ăn trộm, bị cướp của mà tòa lại kết án chị 6 tháng tù giam. Từ ngày ra tù, chị ốm yếu không làm gì được. Chị nhờ tòa soạn có tiếng nói đến TAND Tối cao để lấy lại danh dự.
Đọc bản án chị kèm theo đơn, tôi lại thấy sự việc như sau: “Khoảng 14 giờ 15 phút ngày 7-11-2012, bị cáo đã có hành vi chửi bới và đánh nhau với người hàng xóm tại bưu điện xã. Bị cáo đã văng nhiều lời lẽ tục tĩu chửi người hàng xóm trong khoảng thời gian 30 phút làm cho nhiều người đến xem gây đình trệ hoạt động của bưu điện. Khi công an xã đến giải quyết vụ việc, bị cáo tiếp tục có hành vi chửi bới lăng mạ lực lượng làm nhiệm vụ, làm cho nhiều người dân đổ ra xem gây mất trật tự công cộng. Sau khi bị dẫn giải về UBND xã, bị cáo tiếp tục chửi bới các đồng chí trực tiếp giải quyết vụ việc và một số cán bộ gây huyên náo, ầm ĩ tại trụ sở, làm ảnh hưởng đến hoạt động của UBND xã trong vòng 1 giờ”. Bản án cũng nêu rõ chị bị truy tố, xét xử về hành vi gây rối trật tự công cộng, còn việc mâu thuẫn chị với gia đình hàng xóm là việc khác.
Sau khi đọc bản án, tôi giải thích, chị có quyền khiếu nại đến các cơ quan Nhà nước có thẩm quyền nếu chị cho rằng các hành vi đánh vợ chồng chị, làm nhục chị do người hàng xóm gây ra chưa được giải quyết thỏa đáng nhưng không được vì mâu thuẫn cá nhân với nhau mà gây rối trật tự công cộng. Thế nhưng, chị "giãy nảy", bảo không đến công an, chỉ nhờ tòa soạn đưa đơn đến TAND Tối cao.
Bản án tuyên chị 6 tháng tù giam về tội gây rối trật tự công cộng. Theo Điều 234, Bộ luật Tố tụng hình sự, thời hạn kháng cáo là 15 ngày kể từ ngày tuyên án, nhưng chị không kháng cáo nên bản án hình sự sơ thẩm có hiệu lực pháp luật, chị phải đi tù 6 tháng. Nay mãn hạn tù, chị mới kháng cáo thì đã hết thời hạn. Nếu kháng cáo khi còn thời hạn thì thẩm quyền là TAND tỉnh chứ không phải TAND Tối cao. Thế nhưng, chị khẳng định: “Chẳng bao giờ hết thời hạn. Chuyển giúp tôi đến TAND Tối cao. Tòa soạn có chuyển không, không để tôi tự chuyển”.
HÀ PHƯƠNG