Tôi đang là học viên Lớp DH5EA, Hệ 4 của Học viện Quân y. Cuối tháng 7-2021, thời điểm dịch Covid-19 tại TP Hồ Chí Minh diễn biến phức tạp nhất, tôi và các đồng đội trong Học viện Quân y được tăng cường vào đây với vai trò là tình nguyện viên, hỗ trợ bác sĩ tuyến cơ sở quản lý, chăm sóc F0 tại nhà. Tôi được phân công làm việc tại Trạm y tế lưu động số 33 (đặt tại Ban quản lý các dự án đường thủy nội địa phía Nam, số 1041/80 Trần Xuân Soạn, phường Tân Hưng, quận 7, TP Hồ Chí Minh). Trạm y tế lưu động này chịu trách nhiệm hỗ trợ chăm sóc sức khỏe người dân tại khu phố 5 (với 33 tổ dân phố). Công việc hằng ngày của tôi là test nhanh cho người dân có triệu chứng, người cách ly đủ 14 ngày, F0 không có triệu chứng tại nhà, các “shipper” và phát thuốc cho F0. Vào buổi tối, tôi thay phiên trực điện thoại cấp cứu, hỗ trợ đưa F0 có dấu hiệu trở nặng đi cấp cứu.
 |
Nguyễn Hồng Quân và đội ngũ tình nguyện viên Trạm y tế lưu động số 33 không quản ngày đêm sẵn sàng trợ giúp F0. Ảnh: BẢO LOAN - ĐỨC DUY |
Một buổi sáng cuối tháng 9, khi dịch Covid-19 tại TP Hồ Chí Minh đang dần được kiểm soát, tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên liên hồi. Đầu dây bên kia giọng hốt hoảng, lo âu thông báo với nhân viên y tế về kết quả test nhanh hiện lên vạch thứ hai rất mờ. Đó là bà P trú tại một con hẻm trên đường Trần Xuân Soạn đang một mình đối mặt với sợ hãi. Tôi cùng đồng đội tức tốc lên đường. Sau vài phút, chúng tôi đã có mặt tại nhà bà P. Nơi cư trú của bà nằm sâu trong hẻm nhỏ với nhiều ngôi nhà xây thấp tầng san sát. Căn nhà bà P dễ nhận ra hơn cả bởi cửa ra vào được gác tạm bằng một khung sắt nhỏ. Tôi làm lại test nhanh và lần này kết quả hiện hai vạch rõ. Bà P được các nhân viên y tế tại Trạm y tế lưu động số 33 phát và hướng dẫn sử dụng thuốc tại nhà. Bà P níu lấy tôi: “Tôi được phát hai gói thuốc và hướng dẫn sử dụng. Điều mà tôi lo lắng là tôi có tiền sử đau bao tử, không biết có ảnh hưởng gì không?”. Bạn nhân viên y tế đi cùng tôi hướng dẫn bà tỉ mỉ hơn và để lại số điện thoại đường dây nóng để bà gọi khi cần thiết, bà P yên tâm hẳn.
Tâm trạng của bà P cũng như tâm trạng của gần 300 F0 đang điều trị tại nhà trong khu phố 5. Gần 300 F0 trên tổng số 1.000 nhân khẩu tại khu phố 5, trong khi nhân sự y tế tại Trạm y tế lưu động số 33 chỉ là 5 người (chưa kể tình nguyện viên tại chỗ), thì quá tải và làm việc thâu đêm là thường tình đối với các tình nguyện viên nơi đây. Nhưng điều đó không làm chúng tôi nản chí. Hơn một tháng qua, chúng tôi cơ động vào sâu các con hẻm để trợ giúp F0 chăm sóc sức khỏe tại nhà. Ban đầu họ lo sợ, nài nỉ muốn đến bệnh viện để điều trị, nhưng sau đó họ được nhân viên y tế của trạm lưu động kiên nhẫn động viên, thuyết phục để yên tâm ở nhà điều trị. “Mưa dầm thấm lâu”, những F0 của khu phố đã nhiệt tình hợp tác với chúng tôi. Tần suất các cuộc gọi thắc mắc về thuốc, những cuộc gọi vì tâm lý lo sợ cũng thưa dần, nhưng dẫu vậy cứ mỗi lần có điện thoại báo thêm về ca nhiễm mới trong cộng đồng thông qua test nhanh, tôi và mọi người vẫn không thoát được cảm giác căng thẳng, lo âu. Tôi mong muốn dịch bệnh sớm được khống chế, thành phố mở cửa trở lại thì không chỉ người dân nơi đây trở về cuộc sống bình thường mới, mà những người tham gia chống dịch tại TP Hồ Chí Minh cũng sớm được trở về nhà. Lúc ấy, tôi sẽ ngủ một giấc thật say, một giấc ngủ đúng nghĩa, không chập chờn, thấp thỏm...
Học viên NGUYỄN HỒNG QUÂN (Lớp DH5EA, Hệ 4, Học viện Quân y)