Đợt cao điểm dịch, công ty tôi thực hiện “ba tại chỗ”, tôi ăn, ngủ, làm việc tại công ty thì làm sao lại mắc Covid-19 được? Thế nhưng, sau đó tôi mới hiểu chính trong thời điểm “ba tại chỗ” lại là lúc tôi bị mắc Covid-19. Ca dương tính Covid-19 đầu tiên ở công ty tôi là một đồng nghiệp, đó chính là nguyên nhân khiến tôi bị lây. Ngay sau đó, tôi được đưa vào khu điều trị.

Ảnh minh họa/TTXVN. 

Ngày thứ nhất tôi chưa có cảm giác gì. Sang ngày thứ hai tôi thấy mình hơi mệt. Sang đến ngày thứ 3 toàn thân tôi mệt mỏi. Đến ngày thứ 4, tôi thấy mệt mỏi, khó thở. Ngày thứ 5 tôi có cảm giác phổi của mình như bị đông cứng lại, cực kỳ khó thở. Tôi cố gắng để thở mà sao vẫn không thể thở nổi. Một người mới 35 tuổi, cơ thể cường tráng, cao gần một mét tám và có mỗi việc hít thở mà cũng không thể làm được, thật buồn. Rồi tôi chợt nảy ra ý nghĩ rằng, có thể mình sẽ ra đi mãi mãi vì Covid-19. Thế rồi, khi tôi tỉnh lại là lúc tôi đang nằm trên chiếc giường trắng toát, xung quanh là các máy móc, thiết bị. Hóa ra hơn 10 ngày rồi tôi phải thở máy. Lúc đó, tôi vẫn nghĩ mình có thể không qua khỏi. Nghĩ đến người mẹ già đang bệnh tật rồi vợ dại, con thơ làm tôi ứa nước mắt. Mẹ già và vợ con tôi sẽ sống ra sao. Thế mới biết, khi ở lằn ranh sinh tử mới thấy hết ý nghĩa của cuộc sống. Những lúc “thập tử nhất sinh” như thế, tôi đã nhận được sự chăm sóc tận tình của đội ngũ y, bác sĩ tỉnh Vĩnh Long. Từng muỗng (thìa) sữa, muỗng cháo đút cho tôi từ những bàn tay ân cần của các y, bác sĩ trong lúc cận kề cái chết ấy khiến tôi chẳng bao giờ quên. Có những người bệnh nặng thì từ ăn uống đến vệ sinh cá nhân (đóng bỉm, thay bỉm) đều do các y tá, điều dưỡng viên đảm nhận. Thế mới biết để điều trị cho một bệnh nhân mắc Covid-19 phải thở máy, nhất là những người bị nặng như tôi, đội ngũ y, bác sĩ phải vất vả đến nhường nào. Không chỉ được chăm sóc tận tình mà tôi cũng như nhiều bệnh nhân khác còn nhận được những lời động viên rất chân tình. Nghĩ đến họ, nhiều lúc tôi không khóc mà sao nước mắt cứ chảy hoài xuống má.

Sau gần hai tuần phải thở máy, tôi dần hồi phục và cai máy thở. Tôi biết mình đã từ cõi chết trở về. Thêm hai tuần điều trị và xét nghiệm âm tính, tôi được xuất viện. Sau thời gian cách ly tại nhà và có giấy xét nghiệm PCR âm tính, tôi đã trở lại công ty làm việc.

Viết những dòng tâm sự này, một lần nữa tôi xin được cám ơn đội ngũ y, bác sĩ ở khu điều trị bệnh nhân mắc Covid-19 của tỉnh Vĩnh Long. Những người đã không quản ngày đêm vất vả, khó khăn, gian khổ đưa tôi từ cõi chết trở về. Tôi cũng mong sao đất nước chúng ta sớm đẩy lùi được dịch Covid-19, đưa cuộc sống trở về trạng thái bình thường mới.

 Các bài viết cộng tác với Chuyên mục "Covid-19 - Nhật ký đối mặt" xin gửi về địa chỉ email: kinhte@qdnd.vn và dientu@qdnd.vn.

TRƯƠNG VĂN CƯỜNG (Khu công nghiệp Hòa Phú, Long Hồ, Vĩnh Long)