Tối muộn, sau một ngày làm việc mệt nhoài, tôi và các đồng nghiệp tranh thủ chút thời gian để lo cho bản thân. Ăn muộn giờ nên cơm canh đã nguội hết cả, nhưng anh chị em vẫn cố ăn để bảo đảm sức khỏe. Có người mệt quá không nuốt nổi miếng cơm, đành uống chút sữa cho qua bữa.
Trung tâm Hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 trực thuộc Bệnh viện Trung ương Huế tại TP Hồ Chí Minh-nơi chúng tôi đang làm việc-đang điều trị tích cực cho khoảng hơn 300 bệnh nhân Covid-19, đều là những bệnh nhân nặng được chuyển đến từ các cơ sở y tế tuyến dưới. Trung tâm của chúng tôi chia làm 3 khu điều trị (hồi sức tích cực, thoát hồi sức và khu bệnh nhẹ, đủ điều kiện ra viện), nguồn nhân lực hỗ trợ chúng tôi là từ Bệnh viện Việt Nam-Cuba Đồng Hới, Bệnh viện C Đà Nẵng, Bệnh viện Phong-Da liễu Trung ương Quy Hòa.
 |
Vệ sinh cá nhân cho bệnh nhân Covid-19 nặng tại Trung tâm Trung tâm Hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 trực thuộc bệnh viện Trung ương Huế tại TP Hồ Chí Minh. Ảnh: TUẤN DŨNG |
Hàng chục năm làm điều dưỡng, đã chăm sóc cho nhiều bệnh nhân nguy kịch nhưng với tôi, việc chăm sóc cho bệnh nhân Covid-19 quả thực rất khó khăn, bởi nó bao gồm cả chăm sóc chu đáo về cả thể chất và tinh thần. Người mắc Covid-19 thường cần nhu cầu dinh dưỡng tăng do bị giảm sút thể trạng, dễ diễn tiến thành suy dinh dưỡng nếu không được chăm sóc kịp thời. Nếu bệnh nhân bị suy dinh dưỡng sẽ làm tăng thời gian điều trị và cũng dễ gặp biến chứng nặng. Với bệnh nhân thể nặng, phải thở máy thì cứ ngày hai lần, điều dưỡng cho bệnh nhân gội đầu, vệ sinh răng miệng, lau rửa người. Khi được vệ sinh sạch sẽ, bệnh nhân không những được thoải mái mà còn giảm nguy cơ nhiễm trùng.
Còn về dinh dưỡng, bệnh nhân không chỉ được ăn 3 bữa chính/ngày và 3 bữa phụ xen kẽ mà bệnh nhân nặng còn có thêm suất ăn lúc 20 giờ để bổ sung năng lượng. Các khẩu phần ăn đều bảo đảm lượng calo đạt chuẩn theo tình trạng từng bệnh nhân. Cùng với những bữa ăn đủ dinh dưỡng, vấn đề phục hồi chức năng cho bệnh nhân cũng được chúng tôi đặc biệt chú trọng. Việc tập luyện không chỉ giúp các bệnh nhân phục hồi chức năng phổi, thông khí phổi mà các cơ, khớp cũng được vận động, hạn chế chuyển biến nặng. Do đó, cứ sáng từ 8 giờ đến 11 giờ và chiều từ 1 giờ 30 phút đến 5 giờ, các bệnh nhân được thực hành vận động ngay tại giường. Những bệnh nhân đeo máy thở mà có chuyển biến tốt hơn thì có thể đứng tập ở đầu giường.
Một vấn đề rất đặc thù là tất cả bệnh nhân Covid-19 nhập viện đều không có thân nhân hoặc thân nhân bên cạnh cũng là bệnh nhân Covid-19. Cho nên chúng tôi phải kiêm luôn việc làm công tác tư tưởng, liên hệ trực tiếp cho người nhà để thông báo tình hình bệnh nhân hằng ngày, tạo cho người bệnh và gia đình cảm giác yên tâm là có bác sĩ bên cạnh. Thú thực, nhiều lúc chúng tôi cũng thấy mệt mỏi, bởi một điều dưỡng phải chăm sóc cả chục bệnh nhân. Nhưng nhìn thấy sự lo lắng của người bệnh khi chỉ có một mình chiến đấu với căn bệnh quái ác, chúng tôi lại động viên nhau gắng gượng hoàn thành nhiệm vụ. Người bệnh cần chúng tôi, chúng tôi ở đây "chiến đấu" cũng vì họ. Hành trình vượt qua Covid-19 sẽ chẳng ai giống ai, vì mỗi người có một sức khỏe và thể trạng khác nhau, nhưng chắc chắn tất cả bệnh nhân đều cần sự sẻ chia, cần tình yêu thương của các thầy thuốc.
Có những lúc ở bên giường chăm sóc các bệnh nhân đang phải thở máy, nghe tiếng tít, tít đều từ hệ thống máy móc, tôi hình dung ra ngày mà họ khỏi bệnh, được trở về với gia đình. Ngày ấy chắc sẽ có rất nhiều nụ cười, sẽ rất hạnh phúc. Và đó cũng chính là hạnh phúc của chúng tôi.
LÊ VĂN SÁNG
(Điều dưỡng trưởng tại Trung tâm Hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 trực thuộc Bệnh viện Trung ương Huế tại TP Hồ Chí Minh)
Các bài viết cộng tác với Chuyên mục "Covid-19 - Nhật ký đối mặt" xin gửi về địa chỉ email: kinhte@qdnd.vn và dientu@qdnd.vn. |