Để đón cậu em ở quê chuẩn bị lên Hà Nội ôn thi vào đại học, Nguyễn Xuân Phú – sinh viên Học viện Báo chí và Tuyên truyền đành phải tạm biệt hai cậu bạn cùng phòng để đi tìm phòng trọ khác. Lý do chỉ vì chủ nhà không cho phép ở bốn người. Hơn một tháng nay, Phú đi khắp các khu trọ ở Cầu Giấy, rồi sang tới Cổ Nhuế - Từ Liêm mà vẫn chưa tìm được phòng ưng ý. Chỗ thì giá quá cao không kham nổi, chỗ được giá thì tồi tàn, tạm bợ quá mức.
 |
Một khu nhà trọ sinh viên. Ảnh internet |
Hiện nay, giá phòng trọ rộng chừng 10m2, không có công trình phụ khép kín giá thuê hơn 800.000 đồng, có nơi gần triệu đồng một tháng. Cộng với đó là tiền nước giếng khoan 40.000 đồng/người/tháng hoặc nước máy là 10.000 đồng/m3; tiền điện 3.000 đồng/số. Không cho phép ở quá 3 người… Thuê nhà đắt, nhưng không phải ai cũng tìm được. Ngoài sinh viên còn số lượng lớn cán bộ, công nhân, viên chức làm việc tại Hà Nội cũng có nhu cầu thuê nhà. Xuân Đỉnh, Đông Ngạc, Mỹ Đình, Nhổn… vốn được coi là khu vực nhà trọ giá rẻ thì nay cũng đồng loạt "đẩy giá" lên, nơi giá thấp nhất cũng là 800 nghìn đồng/phòng/tháng.
Trước nhu cầu ngày càng lớn, các chủ nhà đua nhau dựng phòng, ngăn vách để cho thuê nhưng vẫn không đủ. Hàng trăm hộ trong các ngách trên đường Xuân Thủy, Cầu Giấy (quận Cầu Giấy), Nguyễn Trãi, Phùng Khoang (quận Thanh Xuân)… đã ngăn phòng cho thuê chỉ còn rộng từ 7 đến 9m2. Hoàng Trung, sinh viên Trường đại học Xây dựng than thở: Vào mùa hè thì phòng nóng hầm hập chẳng khác gì cái lò bánh mỳ, phải chờ nhau tắm, giặt, nhiều nơi tình trạng mất vệ sinh khá nặng nề… Đó là chưa kể đến các xóm trọ sinh viên còn là nơi dễ xảy ra nạn trộm cắp, có cả đối tượng đã bị đuổi học hoặc đầu gấu tá túc. Các quán cà phê, quán nhậu, karaoke luôn ồn ào nằm xen kẽ với các khu trọ. Cháy nổ, mại dâm, ma túy… là hiểm họa rình rập sinh viên.
Từng có kế hoạch xây dựng Quy chế quản lý nhà trọ sinh viên, nhằm chấn chỉnh tình trạng lộn xộn, phức tạp, trong đó nêu các tiêu chí về diện tích, ánh sáng, điều kiện vệ sinh, giá điện nước ưu tiên cho đối tượng sinh viên; với những dãy nhà trọ trên 10 phòng thì phải có cây xanh, khu vui chơi... Tuy nhiên, điều này còn quá xa so với thực tế. Quản lý nhà trọ đã phức tạp, việc quản lý sinh viên còn khó khăn hơn. Nhiều trường đã phát đến tay sinh viên cuốn sổ ghi địa chỉ chỗ ở. Nhưng cách này khó quản lý được sâu sát, bởi chỉ thông qua duy nhất giấy tờ, mà sinh viên lại luôn di chuyển. Nhà trường còn yêu cầu sinh viên ngoại trú phải có xác nhận của phường xem có vi phạm gì không? Nếu có vi phạm, trường sẽ phối hợp với công an phường để xử lý. Tuy nhiên, việc phối hợp này không đơn giản.
Thiết nghĩ, các cơ quan chức năng cần có quy chế phối hợp giữa ngành giáo dục với các địa phương. Đội ngũ cán bộ cấp phường mà nòng cốt là lực lượng công an cần tăng cường kiểm tra việc khai báo tạm trú, tạm vắng tại các nhà trọ. Yêu cầu các chủ nhà trọ, sinh viên phải ký cam kết bảo đảm an ninh trật tự. Cùng với đó, thành phố cũng cần quan tâm đầu tư quỹ đất xây dựng ký túc xá để giải quyết khó khăn về chỗ ở cho sinh viên ngoại trú.
NGUYỄN ĐỨC TIẾN